.
Sáng hôm sau tại Depuis 1928, bầu trời xanh tuyệt đẹp, nắng đổ trên dòng sông lấp lánh. Viêm Khải và Vivian đi dạo một đường dài. Ở đây cũng không có gì để khám phá, hai người chỉ thư giãn bằng cách ngắm cảnh sắc, kiến trúc dọc hai bên bờ và tận hưởng thời tiết.
Gần đến giờ hẹn, hai người mới dừng chân. Vivian chọn một bàn có dù che màu vàng, kéo Viêm Khải ngồi xuống ghế.
Viêm Khải ngồi phía đối diện, lúc này mới nhìn kỹ Vivian từ đầu xuống chân.
“Thực ra muốn hỏi từ nãy, kiểu áo này là sao vậy?”
“Váy. Người ta gọi là váy.”
Viêm Khải cười, bắt đầu có ý trêu chọc, “Không phải cậu chỉ đóng bộ hoodie thôi sao? Mềm mại, thoải mái.”
“Thời tiết này tớ không thể mặc hoodie ra đường được.” Vivian mở thực đơn, rất lăn tăn giữa việc gọi trà hay nước ép, “Mới cả tớ phát hiện ra kiểu váy đầm này mặc cũng thoải mái lắm chứ bộ. “Tình yêu” đã mở ra một chân trời mới cho tớ.”
Viêm Khải nghe vậy thì rùng mình.
“Xin lỗi? Hai bạn có phải là thám tử không?”
Vivian ngẩng lên, Viêm Khải quay sau. Một cô gái tóc vàng khá cao đang làm cho hai người Nhật bàn bên cạnh ngơ ngác.
Vivian bật dậy, chạy đến kéo tay cô gái, “Đây, Tinke Bell! Chúng tôi là “Thám tử” đây.”
Viêm Khải nhanh nhẹn kéo ghế cho cô gái, cũng chính là khách hàng của họ. Cô ấy cũng đến sớm hôm nay, vì chưa đến giờ hẹn nên Viêm Khải và Vivian chưa nghĩ đến việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-eiffel-va-cung-nang-ly-champagne/2460322/quyen-4-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.