Tô Nguyên ánh mắt đột nhiên ngưng tụ, nhìn xem bên ngoài đường cái đang chuyên tâm tuần tra tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ Hắn thần sắc vô cùng nghiêm túc hướng về phụ nhân nói nhỏ: "Về sau Tô gia tất cả đệ tử cùng tộc nhân, cho dù là ở vào hoàn cảnh như thế nào, cũng tuyệt đối không được nảy sinh tâm lý kiêu ngạo cùng tỏa ra hơn người thái độ!" "Càng không được so với bình thường các lĩnh dân lộ ra cao thượng bộ dáng...các ngươi phải luôn ghi nhớ, tất cả chúng ta chỉ là giống nhau lĩnh dân của Hắc Lân thành!" Phụ nhân cơ thể hơi dừng lại một chút, nhưng ngay sau đó nàng vội nghiêm mặt đáp lại: "Ta đã biết thưa phụ thân...hôm nay nhất định sẽ hướng về phu quân bọn hắn nói lại ý tứ này!" "Ân, ngươi đi làm việc của mình!" "Nên nhớ...vườn thú nơi đó công tác tuy rất nhẹ nhàng, nhưng tầm quan trọng lại không kém hơn Chấn nhi bọn hắn vị trí kia!" Tô Nguyên lão gia tử lúc này mới yên tâm gật đầu, thanh âm ôn hòa nói. Hắn đối với cái này con dâu vô cùng hài lòng, nàng không chỉ ngoan hiền thông mình...bình thường cũng luôn quản lý Tô gia quan hệ đâu vào đó. Đặc biệt..lại còn sinh ra Tô Ngọc Hoa cái này kỳ nữ của Tô gia! "Như vậy con xin phép được đi trước!" Phụ nhân âm thầm ghi nhớ lời dạy bảo của Tô Nguyên. Sau đó nàng mới chậm rãi rời đi Tô gia phủ viện cổng chính, bước chân biến thành nhanh nhẹn mà hướng về cổng thành vị trí. Tô Ngọc Hoa thân phận hiện tại đã là Nữ Vệ đội, nàng đương nhiên sẽ không để cho mẫu thân của mình đi làm những việc nặng nhọc ngoài nông trường kia. Vườn thú nơi đó công tác không chỉ có vô cùng nhẹ nhàng, mà nơi đó cũng là an toàn bậc nhất địa phương tại Hắc Lân thành. "..." Nhìn xem con dâu rất nhanh thì biến mất bóng lưng, Tô Nguyên lão giả mới tiếp tục đưa mắt ngắm nhìn phương xa yên bình phong cảnh. Tô gia ý muốn ban đầu cùng mãi về sau...chỉ là muốn được yên ổn phát triển gia tộc, mục đích là để cho tất cả tộc nhân đều trãi qua cuộc sống ấm no cùng hạnh phúc sinh hoạt. Cho nên bọn hắn không thể lộ ra quá mức cao điệu, so với xung quanh các lĩnh dân khác. Cái này ngu xuẩn hành vi, không chỉ sẽ làm cho Tô gia tộc nhân gặp phải mọi người xa lánh. Mà đó cũng là một loại mầm móng...theo thời gian có thể gây nên vị kia thành chủ đại nhân bất mãn ở trong lòng! ... Lâm Thanh Hà cùng Uyển Hàm hai người sau một đêm nghĩ ngơi thật tốt! Thần sắc cùng cơ thể yếu ớt lúc này cũng đã khá hơn rất nhiều...không còn như hôm qua lộ ra tái nhợt cùng vô lực. Hai nàng lúc này đang mang theo ánh mắt hiếu kỳ, cẩn thận mà quan sát xung quanh các lĩnh dân đang làm việc Cả buổi sáng hôm nay, hai nàng một đường theo phía sau Uyển Tình...hiếu kỳ mà tham quan lấy Hắc Lân thành bên ngoài bình nguyên. "Đây là thành chủ đại nhân ra lệnh khai khẩn thổ địa...ta trước kia cũng tại nơi đây phụ giúp qua một chút!" Uyển Tình một bên lôi kéo mẫu thân cùng đại tỷ cánh tay, một bên liên tục hướng hai người giới thiệu lấy. Nhìn xem tươi xanh, non nớt cánh đồng hoa màu...Lâm Thanh Hà cùng Uyển Hàm bên trong nhu mì ánh mắt cũng hơi sáng lên. Rộng lớn bao la thổ địa đều được đủ loại cây trồng cho bao phủ, bên trong đó còn có rất nhiều lĩnh dân thân ảnh đang chăm chỉ làm việc của riêng mình. Tiếng cười nói thỉnh thoảng truyền đến, vô cùng hoàn mỹ dung nhập vào bầu không khí yên bình đến lạ thường này. Khung cảnh nơi này tuy không có ồn ào cùng náo động...nhưng nó lại toát ra sinh cơ bừng bừng đến lạ thường! Gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm êm ái của thiên nhiên cùng cây cỏ...làm cho Lâm Thanh Hà hai nàng tinh thần vô cùng hường thụ. Đột nhiên có một loại xúc động, muốn hòa mình vào thiên nhiên cảm giác. "Tình nhi...nơi đây thật đặc biệt!" Lâm Thanh Hà cảm nhận gió mát thổi lấy mái tóc của mình, nhẹ hướng về Uyển Tình cảm thán. Các nàng cả buổi sáng hôm nay, đều đang đi theo nữ nhi cùng muội muội của mình tham quan đủ loại cảnh sắc của Hắc Lân thành. Nội tâm cũng đã hiểu rõ...nơi đây so với Thiên Mặc thành khác biệt! Nếu như Thiên Mặc thành là náo nhiệt phồn hoa đại diện...như vậy Hắc Lân thành tựa như một vùng quê yên bình. Nơi đây lĩnh dân không cần liều mạng làm việc để nuôi sống bản thân. Công việc yên ổn cùng vừa sức, làm cho bọn hắn thật sự sống một cuộc đời chân chính...mà không phải là máy móc chỉ biết cày bừa. Uyển Hàm một bên nắm lấy muội muội cánh tay, có chút lo lắng nói: "Nhiều lĩnh dân như vậy cùng một nơi làm việc...nhân loại khí tức quá mức nồng đậm, kia ma thú sẽ không đột nhiên tiến công hay sao?" Nàng phát hiện, mọi người tuy đang ở bên ngoài tường thành làm việc. Nhưng không có một ai biểu hiện sợ hãi, hoặc lo lắng về an toàn của bản thân cả...tựa như đang sống ở một thế giới không có ma thú vậy. "Hì hì...đó là do thành chủ đại nhân quân đội rất cường đại nha, tất cả ma thú đều bị bọn hắn chặn đứng ở nơi xa bình nguyên!" "Từ khi ta đến nơi này ở lại, chưa từng có ma thú đến gần được tường thành hai dặm phạm vi bên trong...tất cả đều bị Hắc Lân thiết kỵ chém giết!" Uyển Tình nghe vậy thì tự tin mà mỉm cười nói, bên cạnh đó con ngươi mỹ lệ lại không ngừng hướng về xung quanh nhìn loạn. Nàng muốn nhìn xem Lý Tuệ tỷ tỷ cùng Tô Ngọc Hoa các nàng vị trí. Hiển nhiên là muốn mang theo theo mẫu thân cùng đại tỷ của mình, tìm các các nàng tâm sự lấy nha. Nghe nàng nói như vậy, Lâm Thanh Hà cùng Uyển Hàm hai người hơi kinh dị nhìn nhau một chút. Đột nhiên nhớ đến...hôm qua mang các nàng vào thành cái kia toàn thân mang theo khôi giáp các thân ảnh. Các nàng đương nhiên biết đó chính là diệt ma quân...nhưng không nghĩ tới những quân đội đó lại cường đại đến mức như vậy. "Tình nhi...quân đội cường đại như vậy, tại nơi đây còn có rất nhiều?" Lâm Thanh Hà mày ngọc khẽ loan, nhẹ giọng hướng nữ nhi hỏi lấy. "Hiện tại xuất hiện, đều có hơn năm trăm đơn vị Hắc Lân quân nha!" "Còn về thành chủ đại nhân ẩn giấu đi bao nhiêu thì ta không biết rồi...nhưng số lượng kia tuyệt đối không ít chính là!" Uyển Tình đứng ở bên cạnh, ánh mắt đột nhiên lộ ra suy tư, sau đó cẩn thận đưa ra đáp án của mình. Tại Hắc Lân thành bên trong, ai cũng biết rõ thành chủ đại nhân còn ẩn tàng lấy không thiếu Hắc Lân quân tại nơi kia to lớn quân doanh. Nhưng số lượng bao nhiêu lại là một điều bí mật rồi. Không một ai dám nói chắc, nơi đó còn có bao nhiêu cường lực quân chủng. Bởi vì thành chủ đại nhân luôn luôn rất bí ẩn, có trời mới biết hắn còn ẩn giấu đi bao nhiêu nội tình. Nghe nữ nhi (muội muội) nói vậy, Lâm Thanh Hà cùng Uyển Hàm mới nhẹ hít sâu một hơi...phần nào cảm nhận được nơi đây an toàn điều kiện. Lương thực phong phú cùng bình yên điều kiện sinh hoạt! Chẳng trách nơi này các lĩnh dân, bên trong ánh mắt đều là hướng tới tương lai chờ mong. Hoàn toàn không có lo lắng đến khả năng sinh tồn vấn đề. "..." Uyển Tình ánh mắt cuối cùng thấy được nơi xa quen thuộc Lý Tuệ các nàng thân ảnh cao gầy, thiếu nữ trong mắt hiện lên hưng phấn mà hướng về mẫu thân cùng đại tỷ của mình nói: "Mẫu thân, đại tỷ...ta mang theo các ngươi đi gặp đồng liêu của ta nha!" "Các nàng bình thường cũng rất tốt chung đụng, chuyện hôm qua chính là các nàng ra sức trợ giúp chứ!" Uyển Tình vô cùng may mắn khi gặp lại được bình an thân nhân, cho nên nội tâm của nàng một mực cao hứng cùng vui vẻ cho đến hiện tại. Tuy nàng đã cùng hai người tâm sự rất lâu tại đêm hôm qua...nhưng cảm giác kích động này vẫn không có phai nhạt đi! Thiếu nữ lúc này chỉ muốn mang theo thân nhân của mình, đi gặp tất cả các bằng hữu tại Hắc Lân thành...cùng chia sẽ đi niềm hạnh phúc này. Đương nhiên, nàng chờ mong nhất khoảnh khắc...đó chính là mang theo mẫu thân cùng đại tỷ của mình đi gặp Nham Kiều nha! Nhưng nàng cũng biết Nham Kiều buổi sáng rất bận rộn...cho nên chỉ có thể chờ đợi đêm hôm nay rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]