Chương trước
Chương sau
Tô Ngọc Hoa mang theo mọi người cẩn thận cùng im lặng di chuyển bước chân, một đường tiến vào cổng thành nguy nga bên trong.
Tại nơi đây sớm đã có số lớn Nữ Vệ đội chờ đợi...cùng với im lặng canh gác lấy Hắc Lân thiết kỵ!
Nhiệm vụ của các nàng chính là ghi chép lấy tất cả tin tức của mới đến lưu dân...cùng cấp phát cho mới lĩnh dân thân phận chứng nhận thạch bài.
"Đội trưởng...xin làm phiền tỷ giúp mọi người một chút!"
Vừa tiến vào cổng thành bên trong, Tô Ngọc Hoa đã đi đến mà hướng về đứng tại nơi xa Lý Tuệ nhẹ giọng nói.
Nàng hiện tại được phân tới Lý Tuệ dưới trướng tiểu đội, thời gian kế tiếp sẽ đi theo bên cạnh cái này đồng dạng tài hoa hơn người nữ tử học tập cùng quan sát.
"Không có gì...chúng ta làm chuyện này cũng là nhiệm vụ chứ!"
Lý Tuệ cũng đối với Tô Ngọc Hoa lộ ra một chút mỉm cười, sau đó lại tiếp tục im lặng nhìn xem các Nữ Vệ khác không ngừng ghi chép sơ bộ tin tức.
Đứng ở Lý Tuệ bên cạnh chính là Uyển Tình, nàng lúc này cũng đã có cho riêng minh một bộ hoàn chỉnh khôi giáp.
Từ bên ngoài nhìn vào, toàn thân đã lộ ra một chút uy nghiêm cùng thần bí nên có của Nữ Vệ đội.
Thiếu nữ nhìn xem Tô Ngọc Hoa trong ngực ôm lấy thỏ con mềm mại, nhất thời nhịn không được mà hiếu kỳ nói "Ngươi thật sự ưa thích bọn chúng đến như vậy?"
Tô Ngọc Hoa bình thường lạnh nhạt khuôn mặt hơi lộ ra yếu ớt mỉm cười, mềm mại nói nhỏ "Ân...chúng rất đáng yêu!"
"Đúng thật là rất đáng yêu...nhưng thịt của bọn chúng lại càng thêm ăn ngon nha!"
Uyển Tình lộ ra một ánh mắt nhìn xem thỏ con nhỏ xíu trắng buốt kia, trong lúc nói chuyện còn không tự chủ mà nuốt lấy một ngụm nước bọt.
Nàng tại các Nữ Vệ tỷ tỷ khác lôi kéo bên dưới, thường thường cũng là ăn lấy rất nhiều thịt thỏ được chế biến thành đủ loại món ăn...mà loại này non mịn cùng trơn trượt thịt rừng, ăn nhiều là có thể ăn lên nghiện nha!
Nghe Uyển Tình lời nói bất ngờ chuyển biến, trên tay Tô Ngọc Hoa động tác vuốt ve cũng có chút cứng đờ tại đó...nhất thời không biết nên làm sao tiếp lời với thiếu nữ đáng ghét này.
Bên dưới Hắc Lân lớp mặt nạ thoải mái kia, chính bản thân Lý Tuệ cũng kém một chút mà nhịn không được cười ra tiếng.
Nàng đối với cuộc sống hằng ngày hiện tại quả thật yêu thích từ tận đáy lòng...bình yên bên trong mang theo vui vẻ cùng ấm áp.
...
Nhìn xem lại đến rất nhiều mới lĩnh dân, xung quanh thành trấn đang làm việc cũ lĩnh dân cũng hiếu kỳ tiến đến nhìn xem một chút.
Thuận thế làm cho cổng thành rộng lớn, trở nên đột nhiên nhộn nhịp đến không được!
Nhưng bởi vì có Hắc Lân quân dọa người ánh mắt nhìn chăm chú...cũng vì vậy mới làm cho bầu không khí nơi đây không quá mức ồn ào, ngược lại lộ ra vô cùng trật tự cùng đâu vào đó.
"Lại đến nhiều người như vậy nha...chẳng trách thành chủ đại nhân lập tức xuất động chính là thêm ba trăm Hắc Lân thiết kỵ!"
Tiểu Sương kiều tiểu thân ảnh đang bận rộn mang lấy cỏ khô về nhà kho, bên cạnh đó cũng không quên hướng về bên cạnh Nguyệt Tình thiếu phụ nói nhỏ.
Hôm nay buổi sáng thức dậy...thành trấn bên trong đột nhiên tăng thêm ba trăm kinh khủng Hắc Lân thiết kỵ thân ảnh.
Cái kia một mảnh toàn thân khôi giáp đen tuyền trên đường cái dạo bước...hình ảnh kia kém một chút đã đem nàng cùng mẫu thân non nớt trái tim, hù dọa cho nhảy đi ra bên ngoài!
Không chỉ là nàng, cho dù là Tuyên Thành, Ngô Cương cùng Tiêu Nại mấy người tự nhận đã có chuẩn bị từ trước cũng bị kinh dị đến không nhẹ.
Bọn hắn không ngờ thành chủ đại nhân hôm qua mới nói đến tăng cường quân bị, nhưng hành động lại dứt khoát cùng mạnh mẽ đến như vậy.
Số lượng quân đội trực tiếp lật ra gấp hơn hai lần...mà lại tất cả còn là cường lực nhất Hắc Lân thiết kỵ cái này binh chủng.
Thành trấn bên trong hiện tại có đến hai mươi chi tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ tuần tra mọi ngõ ngách đường phố...bên ngoài thì có năm mươi chi tiểu đội liên tục tuần tra cùng thanh lý ma thú.
Lại thêm một trăm Hắc Lân cung thủ, ngày đêm tại tháp cung cao vút bên trong canh gác.
Hắc Lân thành hiện tại tựa như một đạo thùng sắt chiến lũy, làm cho các lĩnh dân cũng có chút không kịp chuẩn bị.
"..."
Nguyệt Tình trên tay động tác không chậm, nàng hơi mỉm cười nói "Thành chủ đại nhân làm việc luôn quyết đoán cùng lộ ra chắc chắn...thêm nhiều như vậy quân đội là chuyện bình thường!"
Nàng đối với Nham Kiều chính là ở vào sùng bái tuyệt đối trạng thái...cho nên trong mắt của nàng chuyện này cũng không tính là gì!
Cho dù hiện tại, Nham Kiều đột nhiên đem hẳn một vạn Hắc Lân thiết kỵ cho xuất động cùng một lúc...cài này Nguyệt Tình thiếu phụ cũng không có quá lớn bất ngờ.
"Nguyệt tỷ...ta nhìn thấy thông cáo bên trên có nói, thành trấn chúng ta sắp bắt tay vào thu hoạch tại Tây thành nơi đó khoai tây nha!"
"Chúng ta tương lai...sẽ lại có thêm thật nhiều lương thực dự trữ rồi!"
Tiểu Sương đột nhiên nhớ đến chuyện vui vẻ, thanh âm vô cùng hưng phấn mà hô.
Tại nơi đây tuy không còn phải lo cái ăn cùng cái mặc...nhưng nội tâm của nàng cùng phần lớn các lĩnh dân khác cũng không có thay đổi qua, luôn đối với lương thực lộ ra khát khao cùng hướng tới.
Đó là quá khứ thời gian dài đói khát cùng nghèo túng, mang đến bài học kinh nghiệm xương máu.
Chỉ có dự trữ thật nhiều lương thực ở trong nhà, như vậy các lĩnh dân mới có thể an tâm chìm vào mộng đẹp.
Nguyệt Tình nhẹ nhỏm đẩy lấy xe gỗ hướng về nhà kho phương hướng mà đi, bên cạnh vừa cười mắng "Phủ thành chủ sẽ không quên phần của các ngươi...đừng có khẩn trương đến như vậy rồi!"
Tiểu Sương ở bên cạnh phụ giúp Nguyệt Tình đẩy lấy một xe cỏ khô, một bên thè lưỡi mà chê cười nói nhỏ.
"Muội chỉ là có chút hưng phấn mà thôi...thành chủ đại nhân đương nhiên công bình với mọi người, nào có ý tứ dám nghi ngờ ngài ấy cơ chứ?"
"..."
Một mỹ lệ thiếu phụ cùng một non nớt đáng yêu thiếu nữ...hai người một bên vui vẻ trò chuyện cùng với nhau, một bên rất chăm chỉ làm lấy công việc hằng ngày của riêng mình.
Khung cảnh như vậy...lộ ra bình yên đến mức lạ thường, nhất là dưới ánh nắng dịu nhẹ cùng ấm áp của buổi sáng càng là như vậy.
Nơi xa bình nguyên thỉnh thoảng truyền đến ma thú trước khi chết thê thảm tiếng gào thét...tất cả tựa như không chút ảnh hưởng đến Hắc Lân thành xung quanh các lĩnh dân cuộc sống.
Bởi vì bọn hắn rất tin tưởng...vị kia vĩ đại thành chủ đại nhân, tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ một con ma thú nào làm ảnh hướng đến Hắc Lân thành yên bình sinh hoạt.
...
Chu Nhân một đoàn người, thời gian này liên tục tiến vào sâm lâm xung quanh Hắc Lân thành mà tìm kiếm lấy trân quý tài nguyên.
Ban đêm lại nhanh chóng quay về thành nội, cảm thụ an toàn mà an tâm ngủ một giấc.
Thu hoạch của bọn hắn đều bán lại cho phủ thành chủ, thu lấy kim tệ cùng lương thực rất là phong phú...làm cho bọn hắn một nhóm mạo hiểm giả có chút không biết mệt mỏi mà làm việc lấy.
Nhất là từ phủ thành chủ nơi đó, cầu mà mua đến một chút tinh xảo trang bị cùng sắc bén vũ khí...cái này thật sự làm cho Chu Nhân một đoàn người kích động đến mức ngir không được vài ngày.
Lúc này bọn hắn vừa mới trãi qua một đêm tại ngoại giới ngủ lại...sáng hôm nay mới kịp thời quay lại thành trấn bên trong.
Nhưng khi nhìn xem mới đến một nhóm rất đông lĩnh dân...cùng số lượng tăng lên không ít Hắc Lân thiết kỵ.
Chu Nhân cùng Tôn Hiệp một nhóm người lập tức đờ đẫn...trừng mắt mà ngây người đứng tại cổng thành nơi đó.
"Lão ca...số lượng quân đội của Hắc Lân thành...hình như lại tăng lên không ít thì phải?!"
Chu Nhân khó khăn mà nuốt một ngụm nước bọt, sau đó hắn vội níu kéo lấy vừa đi ngang qua một tên trung niên lĩnh dân...rất khách khí mà cười nói.
"Nào là tăng lên một chút...các ngươi còn không nhìn thấy toàn bộ đó thôi!"
"Thành chủ đại nhân vừa điều động từ quân doanh nơi đó, xuất đi ra thêm ba trăm Hắc Lân quân nha!"
Lĩnh dân này cũng nhận ra được Chu Nhân một nhóm người, cho nên rất bình thản mà giải thích lấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.