Theo thời gian dần trôi đến buổi trưa, diện tích thổ địa chưa được gieo hạt còn lại cũng đã không phải quá nhiều. Theo Nham Kiều tính toán, nội trong một ngày hôm nay hẳn có thể hoàn thành! "Hiện tại bao nhiêu đây thổ địa đã đầy đủ bước kế tiếp chúng ta phát triển, chỉ cần không có biến động quá lớn của thời tiết...một năm lượng lương thực dự trữ sẽ đạt đến con số mà chủ nhân yêu cầu!" Đường Dĩnh nhìn xem trên tay một quyển thống kê sổ sách, giọng nói uyển chuyển nhẹ nhàng hướng về Nham Kiều báo cáo. "Ân...thổ địa bao nhiêu đây là đủ, kế tiếp nên là làm một chút chuẩn bị cho bến tàu bên kia!" Nham Kiều thu hồi ánh mắt từ bên dưới, hơi suy tư nói. "Sau khi gieo hạt hết nơi này...số lĩnh dân sẽ dư ra không ít, chúng ta nên giao lấy nhiệm vụ gì nha chủ nhân?" Thanh Lân nghi hoặc hỏi. Sau khi khai phát thổ địa cùng gieo hạt, lượng công việc cũng không còn lớn như vậy...số lĩnh dân cần hằng ngày chăm sóc đất canh tác cũng không cần nhiều như hiện tại. Nham Kiều nhìn xem một chút cẩn thận làm việc các lĩnh dân, ánh mắt hơi sáng lên hỏi lấy "Ta nhớ bên trong các lĩnh dân này, có không ít người am hiểu thảo dược cùng biết chữa bệnh?" "Ân...số lượng có gần mười người, trong đó có năm người trước kia là chân chính đại phu xem bệnh qua!" Tiểu Tuyết rất nhanh cấp ra câu trả lời, nàng bình thường luôn xem lấy những ghi chép này. Các lĩnh dân bên trong đủ loại tình huống cùng bản lĩnh, sau khi vào thành đều được Hộ Vệ đội cẩn thận tra rõ từng chút, mục tiêu cũng là vì sau này điều động bọn hắn vào đúng nhiệm vụ mà Nham Kiều đưa ra. "Tốt...như vậy kế tiếp chúng ta tại Thành Nam nơi đó mở lấy một cái tương đối lớn y quán, sau đó đem những lĩnh dân kia cho an bài vào làm việc tại bên trong!" Nham Kiều trầm ngâm mà đưa ra kế hoạch, sau đó lại bồi thêm một câu "Những người này cho đãi ngộ cao một chút...tốt nhất là cao hơn phụ trách đi săn những tên kia một phần!" Phủ thành chủ bên trong Nữ Vệ rất nhiều, đương nhiên có nhiều người am hiểu lấy chữa bệnh cùng hốt thuốc...cho nên hiện tại cũng đã đến lúc, bắt tay dựng lên một nơi riêng biệt y quán cho các lĩnh dân kia. Muốn những lĩnh dân này hiệu suất làm việc luôn vào hoàn mỹ nhất trạng thái...như vậy phải đảm bảo điều kiện sống cùng sinh hoạt ổn định, thậm chí là thức ăn của bọn hắn càng thêm chắc chắn mới được! "Vâng...chúng ta sẽ an bài bên dưới đi sắp xếp!" Tiểu Tuyết cùng xung quanh chúng Nữ Vệ đều gật đầu, nhu thuận mà đáp lại. Các nàng xưa nay sẽ không nghi ngờ hay chất vấn quyết định của Nham Kiều, nhiệm vụ của các nàng là làm tốt những gì hắn giao cho mình là đủ. Đây không chỉ là lòng trung thành...mà còn bao hàm tín nhiệm của các nàng dành cho hắn! Tiểu Tuyết từ đầu đều ôm lấy Nham Kiều cánh tay, nàng lúc này hơi suy tư nói "Như vậy về sau nếu có bên ngoài người tiến đến đây...nơi đó cũng xem như một khoản thu vào không nhỏ cho phủ thành chủ!" "Ân...chỉ cần đối với lĩnh dân của chúng ta ưu tiên cùng miễn phí khi chữa bệnh, từ bên ngoài mà đến các thương nhân cùng mạo hiểm giả...tất cả đều cần giao tiền chữa bệnh!" Đường Dĩnh cũng rất nhanh hiểu ra ý tứ của Tiểu Tuyết, sau đó nàng lại lộ ra giảo hoạt cười nói "Đến khi đó...chúng ta lại dùng phần kim tệ kia, trở tay đem thảo dược cùng trân quý sản vật từ những tên mạo hiểm giả đó trong tay mua lại...một vòng hoàn mỹ!" "Suy nghĩ rất linh hoạt!" Nham Kiều tán thưởng hai nàng một chút, sau đó mỉm cười nói. "Mạo hiểm giả cái này thân phận làm việc rất nguy hiểm, bọn hắn thu được kim tệ rất nhanh...nhưng cần tiêu phí đi ra kim tệ cũng sẽ càng nhanh!" "Đương nhiên, bọn hắn một tháng không biết bị thương bao nhiêu lần, vũ khí cùng trang bị cũng là rất nhanh hư hao!" "Mạo hiểm giả cùng lữ khách ăn uống cũng vậy, so với người thường đương nhiên phải cao cấp hớn rất nhiều...bởi vì tất cả đều là võ giả nha!" Thanh Lân ở bên cạnh ôm nhỏ đến đáng thương nơi ngực, giảo hoạt cười hì hì nói. Bản thân nàng cũng là võ giả, cho nên biết rất rõ...một tên võ giả nếu hằng ngày chỉ có cháo trắng để ăn, như vậy kéo dài suốt một thời gian dài...hắn đối mặt với một tên người thường đều không đánh nổi. Các nàng Nữ Vệ đội hằng ngày khẩu phần, bên trong đều là lượng lớn thịt cùng đủ loại rau quả tươi mới...chỉ có như vậy mới duy trì được thực lực cùng thể trạng của mình! Nham Kiều buồn cười nhìn xem nàng xẹp lép trước ngực, mím môi gật đầu nói "Thu lấy kim tệ từ bọn hắn mới là nhanh nhất...đương nhiên phải trừ đi những tên quý tộc giàu có lại ham hưởng lạc kia!" Thanh Lân vốn đang đắc ý vô cùng khi được khen ngợi đâu, nhưng nàng đột nhiên lại chú ý tới Nham Kiều ánh mắt nín cười mà nhìn mình đồng bằng...làm cho nàng nháy mắt xù lông! "Nhìn gì đấy đồ sắc lang chủ nhân...nhân gia còn đang trong thời gian trưởng thành mà thôi!" Ở bên cạnh Đường Dĩnh nhịn không được che miệng cười nói "Ngươi hiện tại cũng đã hơn hai mươi tuổi...lấy ở đâu ra còn thời gian phát triển nha!" Nhìn xem so với mình lớn hơn rất nhiều nữ nhân đáng giận, Thanh Lân lập tức không phục nói "Quá lớn chỉ thêm cản trở khi chiến đấu mà thôi, không có cái gì tác dụng!" "Hì hì...tác dụng nào thì không biết, nhưng ta chỉ biết rõ chủ nhân lại ưa thích chúng lớn như vậy nha!" Đường Dĩnh không chút nào yếu thế, nàng trực kích trọng tâm vấn đề. Nghe thấy lý do mang tính quyết định như vậy, Thanh Lân ánh mắt lập tức biến thành u oán hơn rất nhiều mà nhìn xem Nham Kiều...tựa như hắn làm ra điều ác độc gì với nàng đồng dạng! Nham Kiều ở bên cạnh biểu thị mình vô cùng oan uổng...dù sao hắn tấm lòng bao la rộng lớn, là dạng gì giai nhân đều ưa thích mới đúng chứ! Tiểu Tuyết ở bên cạnh thì lườm Nham Kiều một mắt...nam nhân này mới không có kén chọn như vậy đâu, chỉ cần hơi chiều lòng hắn một chút là được. Thanh Lân nha đầu này...bình thường buổi tối chính là dùng chiêu này cùng nàng so đâu! Mỹ phụ Hồng Yến là bởi vì Nham Kiều ngăn lại nguyên nhân, nàng hiện tại cũng đang im lặng đứng ở bên cạnh, trong tay mang lấy một chút đồ ăn vặt do nhà bếp các nữ trù chuẩn bị cho hắn. Lúc này nghe thấy Đường Dĩnh cùng Thanh Lân đột nhiên nói lên chủ đề mắc cở kia, nàng khuôn mặt lập tức hồng hồng. Nhưng bất tri bất giác nàng lại chú ý tới bản thân mình quy mô rất khả quan nơi đó...nội tâm đột nhiên có chút đắc ý. Thiếu nữ Uyển Tình thì không dám suy nghĩ những thứ như vậy, nàng đến hiện tại còn khẩn trương khi đối mặt với Nham Kiều đâu...tiểu nha đầu lần này thật sự bị dọa sợ! "..." "Mấy tên công tượng kia cũng nên triệu hoán ra rồi!" nhìn xem chúng nữ đùa giỡn với nhau, Nham Kiều nội tâm lại bắt đầu suy nghĩ lấy. Trước kia hệ thống có cho hắn năm tên công tượng, nhưng vì Hắc Lân thành trên cơ bản đã vô cùng đầy đủ kiến trúc...cho nên Nham Kiều trước đó một mực chưa sử dụng lấy! Hiện tại muốn xây dựng đại y quán cho các lĩnh dân, cũng là thời điểm đem bọn hắn cho lấy ra...năm tên công tượng hòa vào lĩnh dân bên trong hẳn là không quá bắt mắt. Trong thời gian chờ đợi số lượng lĩnh dân cùng công tượng đầy đủ cho kế hoạch xây dựng bến tàu, Nham Kiều muốn hoàn thiện một chút Hắc Lân thành nội bộ hậu cần công trình. Y quán mục đích cũng không hẳn là vì thu lấy kim tệ...nó tác dụng quan trọng nhất chính là tạo nên thuận lợi, cùng an tâm cho lữ khách cùng thương nhân đi đến Hắc Lân thành. Nham Kiều thu lấy kim tệ con đường đã xác định từ trước đây rất lâu, đó chính là bến tàu nơi kia...hay nói đúng hơn là Thanh Thủy Hà! Tươi mới tôm cá cùng đủ loại thủy sản...đây mới chính là mấu chốt nhất tài nguyên, nó đủ để đem Hắc Lân thành...cho biến thành vùng địa vực xung quanh đây trung tâm nhất thành trì! Thế giới này muốn ăn vào tươi mới tôm cá quý tộc cùng lữ nhân có rất nhiều...mà Hắc Lân thành là thành trì duy nhất xung quanh địa vực này có vị trí gần với Thanh Thủy Hà! Cho nên nếu muốn ăn tươi mới nhất thủy sản...những cái này heo mập chỉ có thể trực tiếp chạy đến nơi này mặc cho Nham Kiều làm thịt! Đương nhiên...điều kiện tiên quyết chính là Hắc Lân thành quân đội, phải đủ cường đại để giữ được cái này tụ bảo bồn!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]