Chương trước
Chương sau
Hắc Lân thành phủ thành chủ là một tòa hùng vĩ pháo đài, nó nguy nga trình độ tựa như một tòa hũng vĩ đại sơn nằm giữa phồn hoa thành trì.

Mà phòng ăn lại nằm ở vị trí tương đối cao, cho nên lúc này nắng ấm đã theo mở rộng cửa sổ mà nhẹ nhàn bao phủ lấy bên trong không gian rộng lớn.

Tia nắng ban mai ấm áp dịu nhẹ, làm cho trong phòng ăn vốn có hơi lạnh không khí trở nên ấm áp rất nhiều.

Không chỉ nắng sớm, mà còn có những cơn gió nhẹ mang theo hương thơm hoa cỏ, đồng dạng quét vào phòng ăn bên trong.

Gió nhẹ không chỉ để cho màn che tung bay, mà còn làm cho từng cái xinh đẹp như hoa như ngọc thị nữ y phục nhẹ phất phới.

Từng đạo thướt tha uyển chuyển thân ảnh đều là khoác lên mềm mại lại quyến rũ thị nữ phục, phong tư diễm lệ mê người.

Các nàng tựa như hòa vào nắng sớm nụ hoa mới nở, vừa mềm mại vừa quyến rũ, bày ra chính mình mỹ hảo nhất một mặt vì chủ nhân thưởng thức.

Nhưng dù cho các thị nữ đều như vậy yêu kiều xinh đẹp, đứng ở bên cạnh chư vị phu nhân lại trở nên ảm đạm thất sắc.

Chỉ thấy ngồi ở giữa phòng ăn từng vị phu nhân tuy chỉ ăn mặc đơn giản tơ lụa váy ngủ, nhưng người người lại như vậy lóa mắt.

Không cố ý bày ra bản thân tuyệt mỹ một mặt, nhưng các vị nữ chủ nhân của tòa pháo đài này lại như vậy hoàn mỹ.

Đẹp khó nói nên lời!

"..."

Tiểu Tuyết vị trí một mực đều là tại Nham Kiều bên cạnh, đây chính là Ngọc Hoa cùng Khuynh Thành chúng nữ ngầm tuân thủ hiện trạng.

Đại tỷ là hậu cung chi chủ, là Hắc Lân thành chân chính nữ chủ nhân, cũng là người mà phu quân nể trọng nhất.

Từ khi phu quân còn là nhỏ yếu đơn độc tiểu thương nhân, đại tỷ Tiểu Tuyết liền đã một mực đi theo bao hộ cùng chăm sóc phu quân.

Dù là đi theo Nham Kiều cùng Tiểu Tuyết rất lâu Thanh Lân, Đường Dĩnh cùng với được hắn cứu vớt từ tuyệt vọng hắc ám Song Nhi.

Hay là sau khi Hắc Lân thành được dựng nên mới tuần tự gia nhập vào ngôi nhà này Hồng Yến, Tiểu Sương, Nguyệt Tình, Lý Uyển Tình, Tô Ngọc Hoa, Lý Tuệ, Lý Uyển Hàm, Liễu Khuynh Thành.

Thậm chí là gần đây mới nguyện ngả vào lòng Nham Kiều, chấp nhận làm tình nhân Âm Minh Vương, Bạch Tiêm Vũ.

Tất cả các nàng đều nguyện ý, cũng như vui vẻ chấp nhận cùng tôn trọng địa vị của đại tỷ Tiểu Tuyết trong cái nhà này.

Đó không chỉ bởi vì Nham Kiều đối với Tiểu Tuyết xem trọng, đối với Tiểu Tuyết tựa như nhập ma một dạng tình cảm.

Cũng không phải bởi vì các nàng bị đại tỷ phong hoa tuyệt đại, tựa như tiên nữ giáng trần cao quý cho khuất phục.

Mà bởi vì đại tỷ Tiểu Tuyết một mực bao dung cùng các nàng, một mực xem các nàng như muội muội mà quan tâm đối đãi.

Tô Ngọc Hoa cùng Lý Tuệ chúng nữ nội tâm hiểu rất rõ...

Nếu khi xưa đại tỷ Tiểu Tuyết lựa chọn chiếm giữ một mình tình cảm của phu quân, như vậy dù là các nàng có như thế nào xinh đẹp, như thế nào quyến rũ, như thế nào tài hoa, cũng tuyệt không có cơ hội tiến vào ngôi nhà này.

Đó là điều không thể nghi ngờ!

Nhưng đại tỷ lại lựa chọn bao dung các nàng, chấp nhận chia sẽ tình cảm của phu quân cùng với các nàng!

"..."

Tiểu Tuyết lười đi quản Thanh Lân cùng Đường Dĩnh ở nơi đó mắt lớn trừng mắt nhỏ, cũng không có chú ý các muội muội ánh mắt.

Nàng nhẹ tựa mềm mại cơ thể ở Nham Kiều bên cạnh, thỉnh thoảng cho hắn nàng nếm qua điểm tâm, hoặc là híp lấy mũ mâu kiều mị sáng ngời tựa như tinh không, hưởng dụng lấy hắn đưa tới thơm ngọt sữa tươi.

Hai người lúc này hoàn toàn không giống với Hắc Lân thành hai người đứng đầu, đơn thuần chỉ là hai cái tầm thường lại mặn nồng tiểu phu thê.

Bên nhau dùng điểm tâm, yên tĩnh tựa vào nhau, thỉnh thoảng còn đút cho nhau ăn...

Tiểu Tuyết tay ngọc lúc này đang bắt lấy mềm mại bánh bao thịt, nàng tựa ở Nham Kiều bên cạnh mà chậm rãi hưởng dụng.

Nàng cho đến hiện tại cũng chưa từng bỏ qua khi xưa yêu thích ăn bánh bao, hơn nữa càng thêm ưa thích bên trong tươi mới tôm sông nhân bánh.

Hiện tại Hắc Lân thành đánh bắt được thủy sản từ Thanh Thủy hà tuy đã không ít, nhưng phần nhiều chỉ cung cấp cho phủ thành chủ mà thôi, lượng tiêu thụ cho các thương đoàn hay các khách điếm tửu lâu là không bao nhiêu.

Phủ thành chủ bên trong hiện tại mỹ thiếu nữ đông đảo, các nàng hằng ngày ăn uống đều là cao nhất quy cách chế biến.

So với trên đời này chín thành chín quý tộc đều phải cao cấp hơn!

"..."

Tiểu Tuyết đương nhiên cảm nhận được, sự thỏa mãn cũng như hài lòng của Nham Kiều vào giờ khắc này.

Cũng hiểu được nam nhân của mình cảm xúc hiện tại.

Khóe miệng tuyệt mỹ giai nhân nhẹ câu, cũng không cố kỵ môi đỏ mang theo thức ăn mùi vị, mềm mại trên mặt Nham Kiều hôn một ngụm.

Nhìn xem môi mềm của mình trên mặt phu quân lưu lại trơn bóng dầu mở, Tiểu Tuyết che miệng cười khẽ.

Nàng biết rõ nam nhân của mình nội tâm luôn hướng tới sự yên bình cùng ấm áp như thế này, dù chỉ là đơn giản cùng nhau dùng điểm tâm như lúc này, nhưng cũng đầy đủ để cho nội tâm của nam nhân nàng thỏa mãn.

Đó là so với thu được hôm nay địa vị, quyền thế, sức mạnh càng phải thêm thỏa mãn!

"Nàng...a!"

Nham Kiều cảm nhận được kiều thê môi mềm lưu lại vết tích trên mắt, hắn nhịn không được cười khổ, ánh mắt mang theo yêu thương đối mặt với kiều thê mềm mại vui thích ánh mắt.

"Hì hì!"

Dù có nhỏ giọng cười nói với nhau Ngọc Hoa cùng Khuynh Thành chư nữ, nhưng các nàng luôn luôn đưa ánh mắt của mình tập trung trên thân Nham Kiều, lúc này thấy đại tỷ như vậy cử động, cũng là nở nụ cười nhìn nhau.

Theo Uyển Hàm cùng Hồng Yến chư nữ trong mắt, đại tỷ cùng phu quân tại một mức độ nào đó là vô cùng giống nhau.

Cả hai lúc bình thường luôn biểu hiện vô cùng trầm ổn cùng đáng tin cậy, để cho bên cạnh người luôn cảm nhận được sự yên tâm tuyệt đối.

Nhưng ở một số thời khắc, cả hai lại tựa như tính trẻ con còn chưa mẫn, làm ra một chút hành vi tràn ngập đáng yêu.

Nhưng cũng vì như vậy thoải mái, Lý Tuệ cùng Nguyệt Tình các nàng mới càng thêm nhẹ nhỏm cùng hạnh phúc dung nhập vào ngôi nhà yên bình này.

"Đại tỷ, ngươi thật là, đều làm phu quân khuôn mặt toàn là dầu!"

Tiểu Sương cùng Uyển Tình cười khúc khích hướng Tiểu Tuyết phun ra lưỡi mềm đáng yêu, cảm thấy đại tỷ biểu hiện so với mình còn thêm nghịch ngợm.

Song Nhi thì hướng về làm loạn đại tỷ liếc một cái, mềm mại tay ngọc dùng khăn tay giúp Nham Kiều lau đi vết tích.

Cái này đi theo Nham Kiều rất lâu thiên sinh mị cốt tiểu giai nhân, lúc nào cũng là như vậy chuyên tâm bên cạnh hầu hạ cho hắn.

Dù cho lúc dùng cơm hay là cả nhà cùng nhau uống trà ăn điểm tâm nói chuyện, Song Nhi luôn chọn đừng ở gần Nham Kiều.

Yên lặng vì hắn bưng trà rót nước, yên lặng vì hắn từng li từng lí xoa vai, hay đơn thuần chỉ cần được tựa lấy khuôn mặt lên bờ vai của hắn liền đầy đủ.

Đối với nàng...

Không gì có thể để cho nàng nội tâm thỏa mãn cùng yên tâm, bằng việc kề cận lấy Nham Kiều.

Từ cái thời khắc Nham Kiều cứu nàng từ tuyệt vọng lồng giam hắc ám, Song Nhi đã xem hắn tựa như tâm trí nơi nương nhờ.

Chỉ có tại Nham Kiều bên cạnh, Song Nhi mới cảm nhận được tuyệt đối an toàn, cảm nhận được cuộc sống chân chính mỹ hảo!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.