Chương trước
Chương sau
La Ngọc Tuyết hoàn toàn không biết, bởi vì nàng mà đã có Đại Tông Sư cấp lão quái ngã xuống, hơn nữa còn là khi xưa nàng phải ngước nhìn Hạo Nguyệt kiếm tông thái thượng trưởng lão!

Cũng không biết, Chu gia vì bảo hộ nàng đi đến Hắc Lân thành mà bí mật mời thêm chín vị sát thủ hung danh hiển hách, Cửu U tổ chức sát thủ chân chính mấy vị điện chủ Đại Tông Sư cường giả!

Nàng hiện tại cùng trưởng bối La Thanh Nghi yên yên ổn ổn tại xa giá bên trong nghĩ ngơi, tựa như một vị công chúa được vô số thiên hạ cao thủ ngày đêm thủ hộ, chỉ mong nàng có thể một đường an toàn đi đến Hắc Lân thành!

Đương nhiên...

Đi qua hôm nay sau đó, Đông Vinh địa vực cũng sẽ lại vì nàng mà một lần nữa chấn động, so với trước kia nàng rời đi Hạo Nguyệt kiếm tông lúc phải càng làm cho người ta khiếp sợ cùng bất an!

Bởi vì Thiên Tinh thương hội Chu gia lần này đã trực tiếp cùng Hạo Nguyệt kiếm tông cùng Minh Ám thành trở mặt, chém giết đối phương cao tầng cùng số lớn đỉnh cấp võ giả chỉ vì bảo hộ La Ngọc Tuyết!

Đây chính là đại sự chân chính trong mắt một tiểu vực như Đông Vinh, đủ để những thế lực khác như Bắc Lương thành cũng phải đề phòng, tránh cho xung đột chi hỏa lan đến gần bản thân mình thế lực.

Loại này siêu cấp giang hồ đại thế lực cùng thượng tầng thế gia va chạm, từng sự kiện đều sẽ kéo theo phong vân chuyển biến, thậm chí càng về sau sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Đông Vinh địa vực thế cục.

Mà bên cạnh đó...

Hạo Nguyệt kiếm tông cùng Minh Ám thành cũng sẽ rất nhanh biết được, bọn hắn phái đi ra ngoài cường giả cũng đã toàn bộ tán thân hoang dã, ngay cả đi đầu Đại Tông Sư cũng là không có cơ hội thoát đi.

Lần sau hai đại thế lực này hưng sư động chúng một lần nữa ra tay với La Ngọc Tuyết, khi đối mặt với Chu gia cùng Cửu U liên thủ hơn mười vị Đại Tông Sư chờ đợi, thật không biết hai bên sẽ có cảm tưởng gì?

"..."

Xa xôi Ứng Thương địa vực, vốn có mỹ danh thế ngoại đào viên Hắc Lân thành!

Một ngày mới như thường lệ bắt đầu khi mặt trời treo phía trên thương khung rộng lớn, có từng khỏa cổ thụ cùng vô số hoa cỏ mang theo sương sớm, vươn người đón lấy ánh nắng dịu nhẹ lúc bình minh.

Chim chóc cùng thú nhỏ trên tàng cây ríu rít vui đùa tranh cướp hoa quả, tựa như đang tại bên ngoài hoang dã sâm lâm, hoàn toàn không cần lo lắng bị xua đuổi hay ác ý săn bắt để làm thức ăn.

Cổ thụ cành lá xanh thẩm theo gió nhẹ mà đung đưa uyển chuyển, cành liễu mềm mại như tuyệt sắc giai nhân uyển ước thướt tha bày ra chính mình xinh tươi một mặt, tựa như giai nhân đứng bên cạnh hồ nước trong vắt nổi lên sóng nhỏ, mặt hồ xanh biếc phản chiếu lấy một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ.

Hắc Lân thành đủ loại nguy nga kiến trúc cùng thiên nhiên hòa hợp, để cho bầu không khí trong thành tươi mát lạ thường, tuy đường phố náo nhiệt đông người những cũng không thiếu đi nhẹ nhàng thư thái cảm giác.

Loại này đặc thù yên bình bầu không khí, đơn giản liền để cho lòng người thanh thản dịu nhẹ, tạm thời quên đi thế giới này khắp nơi đều là tàn khốc cùng nguy cơ, thả mình buông lỏng mà sinh hoạt.

"..."

Chỉ vừa mới bình minh, nhưng sinh hoạt khí tức đã bao trùm lấy toàn bộ tòa này phồn hoa cùng cường đại thành trì, tựa như cách biệt hoàn toàn với bên ngoài hoang dã có ma thú hoành hành tàn phá.

Nội thành tiếng người huyên náo trên đường, những con đường bên trên có cửa hàng san sát đón lấy từng người khách nhân, tửu lầu khách điếm tỏa ra hương thơm mê người của mỹ tửu cùng thức ăn.

Mỹ miều xinh đẹp các cô nương mang theo dù giấy nhỏ, vừa nói cười với nhau dời bước dạo quanh phồn hoa đường phố, uyển chuyển quyến rũ tư thái để cho đường phố có thêm mấy phần tươi đẹp.

Đặc thù nhất hay là những tòa kia mang theo sắc khí kiều diễm, cùng hoa lệ nguy nga các thanh lâu!

Từng vị diêm dúa lòe loẹt mỹ cơ đứng tại lầu các ban công, tựa như hồ ly tinh yêu mị cười khúc khích đùa giỡn mời chào khách nhân qua lại, thanh âm kiều mị quyến rũ làm cho lòng người sinh dục vọng.

Trên thân mỹ cơ cùng kỷ nữ đều là như ẩn như hiện xuân quang quyến rũ y phục, để cho từng cái nam nhân đều khó mà dời bước.

Nhưng cuối cùng chỉ hận trong túi không có kim tệ mà bùi ngùi rời đi những nơi này bàn tơ động, cắn răng hướng về cổng thành phương hướng bước đi, theo các mạo hiểm đoàn đi lên con đường liếm máu trên lưỡi đao.

Chính vì có như vậy động lực, từng vị huyết khí phương cương thiếu niên nam tử mới liều mạng rời đi Hắc Lân thành, tiến vào nguy cơ tứ phía sâm lâm tìm kiếm kỳ trân dị bảo, bán lấy kim tệ mà tiêu đến trên thân các mỹ cơ.

Tuy Hắc Lân thành sản nghiệp loại hình kinh doanh vô số, nhưng gọi là hốt bạc nhất chính là những tòa này mỹ nhân như mây thanh lâu kỷ viện, có thể đem túi tiền của từng vị giang hồ hiệp khách cùng mạo hiểm giả cho một đêm móc sạch.

Bồ đào mỹ tửu, giai nhân trong ngực, có bao nhiêu người có thể tại những lúc như vậy hạn chế được tự thân vung tay quá trán đâu?

Cho nên thanh lâu cùng kỷ viện nói là ngày vào đấu kim cũng không sai lệch, thậm chí còn hơn nữa là khác!

Hắc Lân thành phủ thành chủ đối với những nơi này sản nghiệp thu thuế cũng rất hà khắc, nhưng cũng không ảnh hưởng đến thanh lâu mọc lên như nấm sau mưa, vì Hắc Lân thành dâng lên đại lượng kim tệ tiền thuế.

Bởi vì có phủ thành chủ giám sát, cho nên tuy thanh lâu ngành nghề này mọc lên như rừng ở những nơi phồn hoa nhất bên trong Hắc Lân thành, nhưng hệ lụy mà nó kéo theo lại hết sức bị hạn chế.

Dù sao những gia tộc hay phú thương đứng ra mở thanh lâu đều không muốn có một ngày vừa mở mắt ra, bản thân gia tộc hay thân nhân đã bị Hắc Lân thiết kỵ mang đi, cho nên đối với sản nghiệp của mình quản lý cùng khống chế vô cùng tốt, không để xảy ra các sự tình hắc ám.

Không có bắt cóc hay liên hệ tổ chức buôn bán người, cũng không bắt ép bên trong đó nữ tử phải hầu hạ phục vụ khi không muốn, tất cả đều là phải dựa trên các nàng mình nguyện ý hay không.

Mặc dù khắp mọi mặt bị quản chế hà khắc như vậy cùng thuế cao, nhưng vô số thế gia đại tộc, thậm chí là nơi khác mà đến thương hội cùng phú thương lại là chưa từng có dừng lại kinh doanh ý niệm.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản...

Lợi ích thu vào quá mức kinh khủng!

Còn có...

Đây chính là Hắc Lân thành chủ đặt ra luật lệ.

Nếu muốn sống tại một nơi an toàn tuyệt đối cùng giàu có như ở đây, tuân thủ vị này hùng chủ đặt ra thiết luật là điều bắt buộc!

"..."

Ngoài thành khu vực bình nguyên, không ngừng có từng chi khổng lồ thương đoàn đội xe tiến đến.

Tuy trên thân từng người hộ vệ cùng võ giả cao thủ đều mang theo phong trần mệt mỏi cùng thương thế nặng nề, nhưng có thể nhìn ra được tâm tình cửa từng người đều rất không tệ.

Ánh mắt nhìn xem trước mặt mình nguy nga hùng vĩ thành trì mang theo nóng rực, đều là hướng tới chi sắc.

Bôn ba đi qua hoang vu dã ngoại, bọn hắn cuối cùng thành công đi đến trong truyền ngôn Hắc Lân thành.

Bên cạnh đó cũng có không thiếu đoàn xe chở lấy đầy ấp hàng hóa rời khỏi phạm vi lãnh địa, mục đích cuối cùng chính là mang đến những nơi khác tiêu thụ những sản vật cùng tài nguyên vừa thành công mua được tại nơi này.

Chờ đợi thu lấy kết xù lợi tức kim tệ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.