Chương trước
Chương sau
Phủ thành chủ!

Nham Kiều hiện tại ngồi tại bàn làm việc, xung quanh là Tiểu Tuyết các kiều thê đang bận bịu công việc của riêng mình.

Nói là thư phòng của Nham Kiều, nhưng Tiểu Tuyết các nàng từ lúc đầu liền luôn đến nơi này xử lý sự vụ.

Người một nhà muốn cùng nhau nhiều nhất có thể, đây là chúng nữ ăn ý, cũng muốn bên cạnh phu quân mình nhiều hơn.

Bởi vì dưới tay các nàng hiện tại đều có riêng cho mình chuyên xử lý từng loại nhiệm cụ khác nhau phòng ban, cho nên từng đạo thủ dụ do các nàng phát ra đều sẽ được nhân viên bên dưới hoàn thành.

"..."

"Dĩnh nhi, để cho bên ngoài tăng thêm tốc độ mở rộng thêm xưởng rèn, chúng ta cần thêm nông cụ cho vụ mùa mới!"

"Lúc trước những nông cụ do lĩnh dân tự mình chế tác đã không còn dùng được, hẳn là toàn bộ đổi một nhóm, hiện tại chúng ta không thiếu quặng sắt!"

Tiểu Tuyết chuyên chú nhìn xem bên dưới báo lên sản nghiệp tình huống, nhẹ giọng hướng về ngồi bên cạnh Đường Dĩnh nói.

Nàng nội tâm luôn nhớ rằng phu quân đặc biệt chú trọng lương thực vấn đề này, cho nên liên quan đến Nông Trường bên ngoài luôn là trọng điểm chú ý của nàng, ngược lại các tỷ muội cũng lưu rất nhiều tâm nhãn.

Mặc dù phu quân chưa từng thẳng thắng qua, nhưng các nàng cũng ẩn ẩn nhìn thấy được Hắc Lân quân cùng lương thực liên quan rất lớn, số lượng lương thực tiêu hao cũng là rất quỷ dị.

Nhưng các nàng cũng biết rõ nếu phu quân không tiện nói, đó nhất định là có nguyên nhân đặc thù.

"Ân, muội liền để cho bên dưới nhắc nhở một chút bên ngoài người phụ trách, chúng ta cũng vừa chiêu mộ mới một nhóm công tượng, nên để bọn hắn phát huy một chút tác dụng!"

Đường Dĩnh rất nhu thuận nhẹ gật đầu, nông trường liên quan là nàng thường xử lý chính vụ.

Giống như Thanh Lân chưởng quản Nữ Vệ đội, nàng là chưởng quản lấy hậu cần chi tiêu cùng công tác chuẩn bị.

Bên cạnh Tô Ngọc Hoa, Hồng Yến, Liễu Khuynh Thành, Uyển Hàm, Nguyệt Tình, Lý Tuệ, Thanh Lân các nàng cũng là thỉnh thoảng nhẹ giọng cười nói với nhau, từ đó để cho thư phòng bầu không khí luôn nhẹ nhỏm.

Về phần Song Nhi liền đã mang theo Uyển Tình cùng Tiểu Sương tại nhà bếp nơi đó bận rộn.

Các nàng luôn là phụ trách chuẩn bị cho mọi người điểm tâm, nước trái cây cùng một chút đồ ăn vặt.

Đối với các kiều thê vui vẻ hòa thuận với nhau, Nham Kiều vô cùng vui lòng cùng đắc ý.

Thả xuống trên tay Hắc Lân ảnh vệ tình báo, hắn cười khổ nói "Huyết Hà phái thật sự có mấy phần bản sự, chúng ta người truy tra lâu như vậy đều không nắm được bất kì một nhân vật chủ chốt nào!"

Tô Ngọc Hoa ngồi tại bên cạnh nghe vậy cũng thả xuống trên tay bút lông, hơi ngưng trọng nói:

"Ân, thiếp cũng chủ ý đến Thiên Mặc cùng Hắc Lân hai thế lực này, bọn hắn cũng bất lực trong việc tìm kiếm Huyết Hà phái dấu vết!"

Hơi dừng lại, nàng nói tiếp "Kể từ khi chúng ta tam đại bá chủ quy mô lớn điều động ám vệ điều tra Yến Tê thành bị diệt một chuyện, tựa như luôn có một cái hắc thủ sau màn điều khiển mọi thứ ẩn nấp đi!"

"Đến hiện tại duy nhất manh mối là Huyết Hà phái cao tầng lại tựa như biến mất khỏi thế gian này, chúng ta lôi ra được cũng chỉ là một chút đệ tử bình thường, hoàn toàn không thu hoạch được hữu dụng tình báo!"

Nghe nàng nói như vậy, Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân chúng nữ cũng có chút biểu hiện ngưng trọng.

Dù sao tại Ứng Thương địa vực lại có một thế lực ngầm có thể làm được điều này, lại luôn khuông để lộ tự thân dấu vết, chỉ cần suy nghĩ cũng để cho người ta đối với hắc thủ sau màn kiêng kỵ.

Hắc Lân thành tuy đã là Ứng Thương địa vực không thể tranh cãi bá chủ, nhưng luôn cần đem mọi thứ nắm trong tay mới được.

Mặc dù bị diệt chỉ là một cái trung cấp thành trì, sau đó cũng không tiếp tục xuất hiện chuyện tương tự, nhưng tương lai không ai có thể đảm bảo phương kia hung thủ sau màn không nhắm tới một nơi khác.

Hắc Lân thành là cần trật tự Ứng Thương địa vực để tích lũy nội tình, cho nên không thể để cho thế lực kia tồn tại.

Khác với các thê tử có phần ngưng trọng, Nham Kiều ngược lại lộ ra nhẹ nhỏm cười nói:

"Huyết Hà phái từ khi nhận được tin tức mà toàn diện di dời sơn môn, lại cho đến khi Hắc Lân ảnh vệ tiến đến Huyết thần sơn, thời gian đó không đủ để cho bọn hắn rời đi Ứng Thương địa vực!"

Hơi dừng lại, hắn khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt mà nói "Chỉ cần còn lưu lại Ứng Thương địa vực bên trong, việc Hắc Lân ảnh vệ tìm ra tung tích chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!"

"Một thế lực lớn với nhiều võ giả như vậy, cần phải có số lượng nhu yếu phẩm, dược liệu, lương thực rất kinh khủng, mà chỉ cần liên quan đến mua sắm những thứ này số lượng lớn, liền không cách nào hoàn toàn che giấu vết tích!"

Tiểu Tuyết ngồi tại bên cạnh Nham Kiều, nghe vậy hơi nhíu mày ngọc "Nhưng chúng ta đoán ra bọn chúng có rất nhiều thế lực thâm căn cố đế khác ủng hộ, nếu muốn tận tình che giấu, nhất thời rất khó phát hiện!"

Mang theo ôn nhu ý cười nhìn xem đại lão bà, Nham Kiều thản nhiên lắc đầu "Không cần cân nhắc thời gian, càng kéo dài, đối với chúng ta cũng là chuyện tốt, ít nhất các nơi còn lại đối với thế lực sau màn kia càng sợ hãi!"

Hiện tại tam đại bá chủ đồng thời điều tra Yến Tê thành bị diệt một chuyện, đã không còn là bí mật gì, thậm chí tin đồn Yến Tê thành bị diệt có liên quan đến Huyết Hà phái cũng đã truyền ra.

Những thế lực lớn đều nhìn ra được Yến Tê thành phía sau tuyệt đối có ẩn tình, nguy cơ cảm giác như ẩn như hiện!

Nghe phu quân nói vậy, Tiểu Tuyết cùng Hồng Yến chúng nữ nhìn nhau một chút, tựa như có điều suy nghĩ.

Lý Tuệ hơi chần chờ nhìn xem các tỷ muội, sau đó nói ra suy nghĩ của mình:

"Phu quân là muốn lợi dụng thời cơ bất ổn này, âm thầm đem càng nhiều hơn thế lực thu hút đến chúng ta lãnh địa, để bọn hắn hạ đặt sản nghiệp cũng như thân nhân bên trong thành?"

"Phu quân trước kia để Hắc Lân ảnh vệ tại Ứng Thương địa vực các nơi rãi tin tức bí mật, là vì từ sớm chuẩn bị?" Tô Ngọc Hoa ánh mắt lắp lóe tình ý, kinh ngạc nhìn xem Nham Kiều.

Liễu Khuynh Thành cùng Uyển Hàm hơi liếc nhau, sau đó như hiểu ra mà nói "Chẳng trách thời gian này vào ở Hắc Lân thành thế lực tăng nhiều, Tuần Tra quân thu được tiền thuế cũng tăng mạnh đâu!"

"Chính xác, mặc dù danh tiếng của chúng ta một mực rất tốt, nhưng đa phần các thế lực đều e ngại quá trình di chuyển sản nghiệp, bởi vì sẽ tổn thất rất nhiều tài nguyên cũng như nhân mạch!"

"Trên đường di chuyển cũng là có khả năng rất lớn toàn quân bị diệt do ma thú, khấu tặc đoàn uy hiếp cũng làm nhiều người e ngại, chính vì vậy mới để cho tốc độ sắp đặt sản nghiệp của chúng ta còn chậm!"

Nham Kiều nhìn xem các kiều thê đều đã hiểu ý đồ của mình, tùy ý mỉm cười khẳng định lấy ý nghĩ của các nàng:

"Lấy Yến Tê thành bị diệt tạo nên một loại áp lực nguy cơ vô hình, từ đó để cho càng nhiều hơn thương đoàn cùng phú thương lo lắng bất an, lưu dân tìm đến nương nhờ chúng ta cũng tăng nhanh quá trình tích lũy nội tình!"

Thanh Lân híp mắt cười nói "Rất nhiều người ngại di chuyển là vì lo lắng trên đường ma thú nguy cơ trùng điệp, như vậy chúng ta liền tạo nên một cái nguy cơ to lớn hơn bức bách!"

"Có Yến Tê thành điển hình tại, tin tưởng sẽ càng nhiều người lo lắng bất an, cứ như vậy cũng tiện nghi cho chúng ta!" Đường Dĩnh yêu mị lườm lấy mang theo ý cười phu quân một mắt, nhẹ tiếp lời.

Phu quân luôn là đưa ra từng cái chủ ý bất ngờ như vậy, nhưng mà lúc nào cũng mang đến biến đổi to lớn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.