Chương trước
Chương sau
Nghe đến Tử Lam mất tích một chuyện, luôn duy trì bình thản Nham Kiều cũng không tự chủ được hơi nhíu mày.

Bởi vì có Ngọc Hoa kiều thê quan hệ, hắn thế nhưng là để cho không thiếu Hắc Lân ảnh vệ tại Hắc Nham thành chú ý, thế nhưng đến hôm nay cũng là không có chút nào tin tức về thiếu nữ Tử Lam kia.

Lấy Hắc Lân ảnh vệ năng lực mạnh mẽ lại chậm chạp không có tiến triển, quả thật vượt qua Nham Kiều dự đoán.

Đúng như Tiểu Tuyết thê tử nhận định, Tử Lam nha đầu kia tựa như hoàn toàn biến mất khỏi Hắc Nham thành đồng dạng.

Hơi trầm ngâm một lát, hắn khôi phục bình thường thần sắc, nhìn xem các kiều thê ánh mắt nhìn tới, nhẹ cười nói:

"Có thể tại Hắc Nham thành che mắt được Lục Kiệt cùng Hắc Lân ảnh vệ, như vậy cũng chỉ có thể là mấy cái kia đứng đầu nhất thế gia ra tay tiếp đi Tử Lam, nếu không cũng sẽ vô thanh vô tức biến mất như vậy!"

"Nhưng từ đối phương hành vi đối đầu với Lục Kiệt, cũng có thể xác định Tử Lam không gặp nguy hiểm, ít nhất giai đoạn hiện tại là như vậy!"

Hơi dừng lại, Nham Kiều nhìn xem một chút biển hoa bị gió thổi tung bay từng cánh hoa thơm ngát, mỉm cười mà nói tiếp:

"Nếu kế tiếp còn không tìm được Tử Lam, ta sẽ để Hắc Lân thiết kỵ mang theo Hắc Lân lệnh đến đó muốn người!"

Nghe vậy, Uyển Hàm, Thanh Lân, Đường Dĩnh các nàng ánh mắt đều khẽ động, có chút chấn kinh.

Các nàng biết rõ Hắc Lân lệnh trong miệng phu quân là gì, cũng hiểu hàm nghĩa của nó cùng ảnh hưởng!

Thấy Hắc Lân lệnh, đồng nghĩa với thấy Hắc Lân thành chủ!

Hắc Lân thiết kỵ mang theo Hắc Lân lệnh đến Hắc Nham thành muốn người, cái này đại biểu cho phu quân hướng về toàn bộ Hắc Nham thành tạo áp lực, đồng thời có thể làm cho hai đại bá chủ lâm vào căng thẳng.

Nói đơn giản nhất chính là đem Hắc Nham thành đẩy đến tình cảnh khó xử, nếu giao ra cũng không tốt vì sẽ ảnh hưởng thể diện, mà không giao cũng không được, bởi vì sẽ để cho hai thế lực lớn đối đầu.

Diệt Ma quân chi chiến thậm chí có thể nổ ra bất cứ lúc nào, kéo theo đó vô vàng hệ lụy thảm khốc!

Đây là có thể ảnh hưởng đến toàn bộ Ứng Thương địa vực, vô số thế lực cùng thành trì sự tình!

Nhưng sau khi chấn kinh đi qua, Thanh Lân các nàng rất nhanh lại không quá kinh ngạc đối với phu quân mình quyết định.

Bởi vì phu quân đối với người bên cạnh quan tâm cùng bảo hộ, xưa nay luôn là như vậy kiên quyết cùng cực đoan!

Đường Dĩnh chúng nữ cũng tin tường...

Vì không muốn muội muội Ngọc Hoa lo lắng khổ tâm, đừng nói chỉ hướng về Hắc Nham thành tạo áp lực, phu quân thậm chí có thể để cho toàn bộ Ứng Tương địa vực lâm vào gió tanh mưa máu

Hoàn toàn không chút do dự!

Đương nhiên không chỉ riêng Ngọc Hoa muội muội một người, mà các nàng đồng dạng cũng là như vậy!

Phu quân hắn trong lòng sớm chỉ còn các nàng tồn tại mà thôi, bên ngoài kia vô số sinh linh không có chút nào quan trọng.

Uyển Hàm, Thanh Lân cùng Đường Dĩnh mấy tỷ muội hơi liếc nhau, sau đó im lặng mỉm cười nhìn xem phu quân lạnh lùng khuôn mặt góc cạnh, trong mắt lóe lên từng tia sùng bái cùng si mê.

Một lời tùy ý ở giữa có thể ảnh hưởng đến hàng trăm vạn người cuộc sống, đây chính là phu quân của các nàng.

"..."

Tiểu Tuyết khóe miệng treo lấy nụ cười ngọt ngào, nâng lấy bàn tay ngọc vì Nham Kiều chỉnh lý một chút mái tóc có hơi rối loạn.

Nàng đem khuôn mặt tinh xảo gần như cực hạn tựa ở bờ vai rộng lớn, giọng nói ôn nhu phân tích:

"Phu quân đừng phiền lòng, chúng ta liền để cho Hắc Lân ảnh vệ tăng cường hoạt động một chút, Hắc Nham thành sau khi phát hiện Hắc Lân quân tìm kiếm Tử Lam tin tức hẳn cũng nên hiểu ý tứ của chúng ta!"

"Chúng ta im lặng chờ đợi bọn hắn lựa chọn như thế nào, khi đó hành động cũng không muộn!"

Nghe đại lão bà ôn nhu góp lời, Nham Kiều hơi nghĩ nghĩ sau đó cười nói "Ân, cứ theo ý nàng thực hiện, vi phu liền muốn nhìn xem một chút, Tử Lam đến cùng đối với Lục Kiệt có bao nhiêu quan trọng!"

"Một lát vi phu lại viết một phong mật thư, để cho Hắc Lân ảnh vệ bí mật mang đến Hắc Nham thành phủ thành chủ!"

Nghe phu quân tạm hoãn phát động chiến tranh ý tứ, Tiểu Tuyết khóe miệng nở nụ cười rực rở.

Bên trong đôi mắt đẹp như thanh thủy cũng nhộn nhạo ngọt ngào chi ý, hạnh phúc thần sắc trên khuôn mặt khó mà che giấu.

Phu quân...hắn luôn yêu nàng nhất!

Bên cạnh Thanh Lân các nàng đem tất cả nhìn trong mắt, nội tâm lại âm thầm cảm thán, trên đời này, cũng chỉ có một mình đại tỷ mới có thể đem phu quân lời nói khuyên được mà thôi!

Nam nhân của các nàng từ sâu tận xương cốt mang theo một loại bá đạo, một khi quyết định liền khó mà thu hồi.

...

Hắc Nham thành!

Cùng Hắc Lân thành, Thiên Mặc thành đồng dạng, Ứng Thương địa vực tam đại bá chủ một trong.

Nội tình của Hắc Nham là cùng Thiên Mặc thành đồng dạng kinh khủng, so với vừa quật khởi Hắc Nham thành phải hơn một bậc, diện tích cùng số lượng cư dân bên trong đồng dạng vượt qua Hắc Nham thành mấy lần.

Chỉ thấy bốn phía cổng thành nguy nga hùng vĩ lạ thường, bề rộng cùng Hắc Lân thành đòng dạng, tường thành từ đá cuội kết cấu mà thành cao vút, kèo dài vượt qua tầm mắt của người bình thường có thể thấy được!

Xung quanh tường thành là từng khối rộng lớn thổ địa được canh tác, từng đội vũ trang toàn thân quân lính không ngừng di chuyển ở giữa, liên tục thanh lý ma thú tán lạc xuất hiện xung quanh thổ địa.

Chỉ có điều khác với Hắc Lân thành, nơi này thanh lý ma thú quá trình không phải suông sẻ, mà là liên tục xuất hiện một chút thương vong, tiếng hét thảm thỉnh thoảng kèm theo tiếng rống của ma thú.

Ngay cả một chút thương đội còn chưa hoàn toàn tiến vào cổng thành, đi theo quân lính cũng phải tự thân đề phòng ma thú tập kích.

So với Hắc Lân thành bên ngoài tường thành khu vực an toàn tuyệt đối, đó là kém mấy cái cấp bậc!

"..."

Nội thành diện tích bao la rộng lớn.

Ở giữa nhất có đủ loại xa hoa kiến trúc liên miên kéo dài tại trung tâm, người ngựa đông đúc trên đường lớn.

Xa hoa náo nhiệt ở đây tại mức độ nào đó là vượt qua Hắc Lân thành một đoạn lớn, chỉ là cảnh quan xung quanh từng con đường lại là không được sạch sẻ, đủ loại người thân phận khác biệt cũng không trật tự mà là chen chúc.

Trừ đại lộ trung tâm có phần thoáng mát sạch sẻ ra, khắp nơi từng cái ngỏ hẻm đều hơi có phần chật hẹp cùng tối tăm.

Tiếng cãi nhau, tiếng hành hung, tiếng quát tháo, tiếng ngựa quất roi lại là liên tục vang lên trên đường lớn cùng các nhỏ ngách, để cho nơi này có một loại hỗn loạn cùng nguy hiểm ẩn tàng bên dưới lớp ngoài phồn hoa!

Từng đội bộ phái cùng quân lính cũng là liên tục tuần tra, nhưng có rất nhiều sự tình lại là bị bọn chúng bỏ mặc.

Mà xung quanh bốn phía của Hắc Nham thành bên trong, lại là một chút thấp bé lại rách nát khu ổ chuột, để người ta nhìn qua liền có một loại tương phản vô cùng lớn, hết sức cách biệt.

Tại những khu ổ chuột này bên trong cũng là người người chen chúc, nhưng từng người lại là gầy gò xanh xao hốc hác, trên dưới ăn mặc rách nát, thần sắc hoàn toàn không có một chút ánh sáng.

Tiếng rên là thống khổ, tiếng trẻ em khóc đòi ăn, tiếng người già đau đớn, tiếng tranh cãi chửi mắng,...

Tất cả những thanh âm này giao hưởng cùng nhau, để cho những khu ổ chuột này càng thêm âm trầm.

Đây cũng chính là đa số thành trì hiện trạng, lĩnh dân bị dồn dép từng giọt mồ hôi, đổi lại chính là nghèo khổ đói khát từng ngày.

Hắc Lân thành tồn tại, cuối cùng cũng chỉ là một loại cá biệt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.