Chương trước
Chương sau
Lãnh Thu Nguyệt tâm tình hiện tại vô cùng thấp thỏm, bước chân của nàng không như thường lệ điềm tĩnh cùng nhẹ nhàng, thay vào đó là một loại khẩn trương mà tiến vào đại sảnh.

Nàng lúc này gắt gao nắm lấy trong tay một phong thư tín, đôi mắt đẹp mang theo một loại khó có thể tin cùng rung động thần sắc, ngay cả hướng nàng chào hỏi các sư đệ cũng không để tâm.

"..."

Đứng gác tại bên ngoài đại sảnh chính là Thanh Vân Môn mấy tên thân phận đặc thù hạch tâm đệ tử.

Khi nhìn thấy đại sư tỷ của mình vậy mà lộ ra thất thố như vậy thần sắc, từng cái đều hiện lên nghi ngờ mà nhìn nhau một mắt.

Phải biết, đại sư tỷ Lãnh Thu Nguyệt trong mắt của bọn hắn luôn là hoàn mỹ nhất nữ thần.

Nàng không chỉ có được thiên phú võ đạo siêu tuyệt thế hệ đồng lứa, mà ngay cả dung mạo, khí chất hay là dáng người đều là thuộc về ngàn dặm bên trong hiếm có mỹ nhân tuyệt thế.

Không chỉ như vậy, dù là bản thân có được thân phận cao quý cùng mơ hồ đặc thù thân thế, nhưng Lãnh Thu Nguyệt bình thường đối với các đồng môn sư huynh đệ, hay là các sư muội của mình đều luôn ôn hòa cùng chăm nom, hết sức được lòng của đồng môn cùng các tiền bối trong Thanh Vân sơn!

Không chỉ là Thanh Vân Môn nội bộ có vố số đệ tử sùng bái lấy nàng, mà ngay cả Thiên Mặc thành bên trong, cùng với đó là phiến địa vực này vô số thành trì khác cũng có mơ hồ lưu truyền lấy danh hào của nàng.

"..."

Lãnh Thu Nguyệt danh hào được người trên giang hồ tịnh xưng là Thanh Vân sơn Nguyệt Cơ!

Nàng cùng với Thiên Kiếm Các đương đại Kiếm Cơ Giang Yến Ly, Thiên Mặc thành Bách Điểu đệ tam Chu Tước thống lĩnh Bạch Tiêm Vũ, Hắc Hùng thành Thiên Hùng bảng xếp tại đệ nhị Nam Cung Tĩnh...cả bốn vị tài mạo song toàn thiên chi kiêu nữ này, cùng nhau được giang hồ xưng tụng là Tứ Phượng!

Phía trên giang hồ rất nhiều thanh niên tài tuấn cùng với các đại thành trì quý tộc cùng thế gia truyền nhân, tất cả đều đối với bốn vị thiên chi kiêu nữ này ôm lấy phải có được tình cảnh!

"..."

Hiện tại nhìn thấy Lãnh Thanh Tuyết vậy mà không thèm quan tâm, những cái này hạch tâm đệ tử đương nhiên khó mà tin được, có chuyện gì có thể làm cho sư tỷ của mình lộ ra thất thố như vậy?

Lãnh Thu Nguyệt tâm tính tuy vô cùng trầm ổn, nhưng đối mặt với trong tay vừa thu được thư tín lại không thể giữ được bình tĩnh, đã không còn tâm trí quan tâm chúng sư đệ cái nhìn.

Tại phía trước một khắc mà thôi, nàng như thường lệ tại trong phòng ngủ của mình tĩnh tọa vận chuyển công pháp võ học, làm chuẩn bị chu toàn cùng mọi người quay về Thanh Vân sơn.

Nhưng tại nàng hoàn toàn không có chút nào phát giác tình huống, cái này thần bí phong thư đã vô thanh vô thức xuất hiện tại bên cạnh vị trí nàng tĩnh tọa, kém chút đem nàng dọa mộng.

Sau khi khiếp sợ cùng kinh nghi đi qua, chỉ quan sát một chút nội dung thư tín cũng làm cho một trái tím kiêng định của nàng nhất lên, bởi vì nội dung bên trong thật sự liên quan quá lớn.

Một đường tiến vào đại sảnh rộng lớn, nhìn xem đang ngồi tại chủ vị là sư phụ của mình cùng với sư bá, Lãnh Thu Nguyệt nội tâm cũng hơi để xuống.

"..."

Nhưng còn chưa đợi nàng nhấc lên thư tín nội dung sự tình, ngồi tại chủ vị sư phụ của nàng đã đưa tay ra hiệu ngăn lại, sau đó mới trầm giọng nói với bên dưới các thân ảnh trưởng lão:

"Trừ bỏ các đại thủ tọa bên ngoài, còn lại mọi người đều rời đi chuẩn bị hành trang cùng kế hoạch, chúng ta ngày hôm sau lập tức cùng nhau quay về Thanh Vân sơn, không được chậm trễ!"

Nghe thấy thái thượng trưởng lão đột nhiên đưa ra mệnh lệnh kỳ quái như vậy, tuy bên dưới các trưởng lão nội tâm có chút nghi hoặc cùng kinh dị, nhưng tất cả sau khi lấy lại tinh thần đều cung kính khom người hành lễ, từng người nhanh chóng rời đi đại sảnh.

Đợi cho đại sảnh bên trong chỉ còn lại một vài người, sư phụ của Lãnh Thu Nguyệt mới hướng về đồ đệ của mình ôn hòa nói:

"Thư tín trước hết giao cho sư phụ, nội dung bên trong con đừng tiết lộ cho bất cứ ai...dù cho là các trưởng lão khác!"

Nghe vậy, vốn để xuống nội tâm Lãnh Thu Nguyệt một lần nữa dâng lên rợn sóng, nàng tựa như nghĩ đến chuyện gì khó có thể tin, sắc mặt hiện lên một chút khó mà che lắp tức giận.

Mà bên dưới năm vị thủ tọa cũng là trầm tư nhìn về trên tay Lãnh Thu Nguyệt thư tín, lại kết hợp với thái thượng trưởng lão đột nhiên đẩy đi mọi người, bọn hắn cũng đoán được một phần nào.

Rất hiến nhiên, hai vị thái thượng trưởng lão đã biết trước chuyện của bức thư tín này, thậm chí đã đoán được nội dung bên trong cùng với thế lực âm thầm đem thư tín giao cho Lãnh Thu Nguyệt!

Nhưng thái thượng trưởng lão lại uyển chuyển đẩy ra Thanh Vân môn số lớn cao tầng vào lúc này, điều này nói rõ...

Thanh Vân Môn cao tầng bên trong vậy mà còn có phản đồ, mà người này sớm đã đầu nhập cho Thiên Mặc thành!

Nghĩ đến đây, những cái này Nhất Phẩm thủ tọa ánh mắt đều hiện lên hung quang, sát ý ẩn hiện.

"..."

Nhìn xem Lãnh Thu Nguyệt cùng các thủ tọa ánh mắt đủ loại cảm xúc, Tông Sư lão giả ngược lại vô cùng thản nhiên mà cười nói:

"Phản đồ thân phận một khi bị phát hiện liền không đáng lo, chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc thanh lý môn hộ!"

Nghe vậy, Lãnh Thu Nguyệt cùng mấy tên thủ tọa mới nhẹ thở ra một hơi, nhưng trong mắt âm trầm lại chưa từng giám bớt.

Câu nói này ý tứ rất rõ ràng, thái thượng trưởng lão đã biết rõ thân phận người kia, cùng một lúc đẩy ra nhiều người như vậy chỉ là không để cho cái này phản đồ phát giác được mình bị lộ tẩy mà thôi.

Còn về thời cơ...

Cày này ý tứ có chút sâu xa!

"..."

Chăm chú nhìn qua Lãnh Thu Nguyệt đưa lên thư tín, hai tên thái thượng trưởng lão trong mắt hiện lên một đạo quang mang dọa người, nhưng bên trong ẩn ẩn còn có một loại ngoài ý muốn cùng khiếp sợ thần sắc.

"Vậy mà chi tiết đến mức độ này!?"

Sau đó, bên dưới mấy tên thủ tọa cũng tuần tự đưa mắt nhìn qua thư tín bên trong nội dung, lần này ngay cả một mực bàng quang chi ngoại che mặt thủ tọa nữ tử cũng là như vậy.

Khác biệt duy nhất, đó chính là bọn hắn biểu hiện so với hai tên Tông Sư lão giả càng muốn khoa trương.

Một số người trên trán bất giác đã xuất hiện một chút mồ hôi lạnh.

Lãnh Thu Nguyệt nhìn xem tất cả trong mắt, đối với mọi người phản ứng như vậy cũng không có bất ngờ.

Bởi vì bên trong bức thư ghi lại chính là Thiên Mặc thành lần này phái đi số lượng cao thủ tập kích đoàn xe, thậm chí ngay cả địa điểm cùng kế hoạch phục kích của đối phương cũng bị ghi chép bên trong.

Chuyện này thật sự quá mức dọa người!

"Hắc...không đúng...người kia bàn tay đã dũi ra xa như vậy, ngay cả tin tức này đều có thể tìm hiểu đến?"

Một tên thủ tọa trưởng lão khó nén lấy rung động trong lòng, hắn kém một chút nói ra không nên nói sự tình.

Cho đến lúc này, bọn hắn trong lòng đều đã tinh tường thế lực sau lưng của bức thư tín này là ai.

Nhưng có một số thời khắc, mọi người nội tâm biết rõ là một chuyện, nhưng nói ra lại là một chuyện khác!

Đây là có thể để cho hai đại bá chủ triệt để vạch mặt lý do, mà nếu đi đến một bước như thế, đối với Thanh Vân môn cũng là tai họa ngập đầu!

Ngầm hiểu lẩn nhau...là tam phương ăn ý từ lúc bắt đầu trận cờ này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.