Thời gian hiện tại đã dần vào cuối thu, Hắc Lân thành buổi sáng khí trời đã trở nên có phần lạnh lẽo.
Lại kết hợp với địa hình nơi đây đều là trống trãi rộng lớn bình nguyên, cùng Thanh Thủy hà lượn quanh, vì đó làm cho từng cơn hàn phong rít rào thổi đến mang theo hàn ý càng thêm nặng.
May mắn Hắc Lân thành bên trong hiện tại không thiếu da thú cùng giữ ấm y phục, cho nên bên trong thành lữ khách cùng lĩnh dân cũng không cần phơi thân chịu đựng lấy hàn phong giày vò.
Nham Kiều xưa nay không keo kiệt trong việc trả công cho lĩnh dân, cho nên theo thời gian gần một năm làm việc này, đa số mọi người đều có thể tích lũy lấy phong phú lương thực cùng đủ loại tài nguyên như thịt khô cùng da lông.
Phủ thành chủ giai đoạn này cũng không còn tận lực đi hạn chế các lĩnh dân cùng đến đây thương nhân tự ý giao dịch với nhau, mà thay vào đó, Nữ Vệ đội sẽ nghiêm ngặt thu một bộ phận nhỏ tiền thuế từ số sách giao dịch kia.
Đối với cái này thay đổi, lĩnh dân cùng thương nhân đều nhạc kiến kỳ thành, tiền thuế nộp lên liên tục tăng mạnh!
Thương nhân xuất hiện tầng suất ngày càng nhiều hơn, cho nên những tư nguyên cần dùng trong sinh hoạt hằng ngày cũng phong phú hơn rất nhiều, không như những ngày đầu tiên khan hiếm như vậy.
"..."
Mặt trời tuy chỉ mới nhô lên tại hướng đông nơi xa xôi chân trời, nhưng Hắc Lân thành bên trong sớm đã sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-di-gioi-ta-lam-thanh-chu/2034291/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.