"Trò ấy không cẩn thận làm đổ thuốc tẩy từ trên đầu xuống ư? Hả? Vậy cũng được sao?" Trâu Ngưng Trân tức giận mà không thể xả.
"Được chứ ạ, người vẫn còn đang nằm trong phòng y tế đấy, nếu cô không tin thì tự mình đến hỏi xem." Lục Từ đút hai tay vào túi quần, dựa cả người lên tường, tác phong chẳng ra làm sao, nhìn ngứa mắt.
Trâu Ngưng Trân nghẹn họng, cô nâng giọng, từng chữ rít qua kẽ răng, "Tôi không tin? Cậu nói ra mấy lời này chính cậu có tin không? Tôi đã nhắc nhở cậu bao nhiêu lần, dù cậu có phát điên phát khùng gì cũng đừng đổ lên đầu bạn cùng lớp, cậu nghe từ tai trái cho lọt sang tai phải luôn à!?"
Lục Từ nói: "Có biết bao người đứng đó chứng kiến, cô có thể gọi tụi nó đến đây làm chứng cho em, em bị oan."
Khương Chiếu Miên mặt không đổi sắc đứng kế bên Lục Từ, giống như bức tượng người tuyết tự dưng bị đặt vô cớ ngay đó. Nghe vậy cậu ngẩng đầu nhìn hắn, lại nhìn khuôn mặt đanh lại của giáo viên chủ nhiệm, cậu cúi đầu về nhìn đôi giày của mình, không hé răng lấy một lời.
...frtunamjrgarden.wordpress.com
Có hai phòng làm việc cho giáo viên khối 11, trong đó có một phòng là chính thức, chia theo ngành học, nằm ở tòa tổng hợp cách đây khá xa, không ai rảnh rỗi đi đổi qua đổi lại cái phòng này hết; một phòng bé nằm ngay cạnh cầu thang dẫn lên cái dãy phòng học, ở trường này học sinh khi lên lớp sẽ không đổi phòng học, vì thế giáo viên từng môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-dem-tren-ben-cang/242429/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.