Tô NhấtMinh vui buồn lẫn lộn. Cuộc gặp ở quán cà phê ban nãy là hoàn toàn tình cờ,nhưng ít nhiều anh nắm bắt được tâm tư của Trình Vũ Phi. Anh nhạy bén nắm bắtđược tình cảm mơ hồ mà Trình Vũ Phi dành cho mình, ít ra mình làm nhiều việcnhư vậy không phải là công cốc. Nhưng cô ấy quá lí trí, cứ theo đà này thì mìnhvẫn dùng thái độ như trước đây thì trước sau gì cũng bị gạt ra một bên.
Đắc tộivới người đẹp họ Tần, anh không nghề ngạc nhiên khi thấy Lục Dã Bình gọi điệnđến hỏi tội, Tô Nhất Minh cười gằn, "Dã Bình, cô gái này có quan hệ gì vớicậu? Cậu vì cô ta mà bán đứng tình anh em nhiều năm trời giữa chúng ta ư?"
Lục DãBình cười lạnh lùng "Đúng, là anh em nhiều năm nay, tôi không giấu cậu,cũng không giấu nổi cậu. Nghi Gia là em họ bà con xa với vợ tôi. Những chuyệnhay ho của của cậu là do bà xã tôi rì rầm với Nghi Gia. Tôi đáng lẽ nên biếtsớm tâm bệnh của cậu nên nhắc nhở cô ta đừng đề cập tới tiền của cậu! Nhưng còncậu nữa, cậu cũng quá xem trọng mấy đồng tiền của mình!"
Tô NhấtMinh ngồi nghiêng trước bàn, từ từ đưa hai chân gác lên bàn, thủng thỉnh nói:"Nước phân không thể tưới ruộng nhà người mà, tính toán hay quá nhỉ!"
Lục DãBình nghiến răng ken két: "Không sai, tôi muốn nước phân tưới ruộng nhàngười đấy. Cô gái tốt như thế, tung ra trước mặt còn bày đặt kén chọn! Tôikhông nên tội nghiệp cho gã độc thân như cậu, muốn ngắt một đóa hoa nhài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-nao-bac-si-cua-anh/2561838/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.