TrìnhVũ Phi nhanh chân nhảy lên xe buýt, vẫy tay tạm biệt Điền Thiêm. Anh xã rùavàng... Đúng là ngốc nghếch nhưng cũng không thể trách Điền Thiêm được, con békhông biết vết thương lòng của mình.
Cô cònnhớ mùa xuân năm đó khi cô chia tay vói Mạc Thuần, Bàng Hồng vô cùng đau khổthốt lên: "Ôi trời ơi! Vũ Phi, cô thật ngốc quá đi! Sao lại dễ dàng từ bỏnhư thế chứ? Mất một con rùa vàng lãng xẹt như vậy ư?"
MụcThuần là anh xã rùa vàng, điểm này Trình Vũ Phi biết rất rõ. Bác sĩ khoa ngoạidù là ở trong hay ngoài bệnh viện đều là anh xã rùa vàng hàng thật một trămphần trăm. Một là vì mĩ nam khoa ngoại đông, hai là ví tiền bác sĩ khoa ngoạidày. Mục Thuần chính là đại diện xuất sắc nhất trong số các mĩ nam khoa ngoại.Nhìn dáng đứng của anh khi mặc blu trắng mới hiểu hết được mức độ tinh túy củathành ngữ ngọc thụ lâm phong [1]. Anh là bác sĩ khoangoại lồng ngực, thuộc top những người có thu nhập cao nhất ở khoa ngoại mà thunhập của bác sĩ khoa ngoại thì thường cao hơn bác sĩ khoa nội đến mấy lần. Thựcra, ai cũng biết Mục Thuần là một trong bốn đại công tử của bệnh viện. Mỗi bệnhviện đều tự bầu ra tứ đại công tử của mình, cơ bản đều là bác sĩ khoa ngoại. Đểđược lọt vào tứ đại công tử thì ngoài dung mạo tuyệt vời ra còn phải tài giỏi,có gia thế nữa. Bản thân Mục Thuần là tiến sĩ, tay nghề phẫu thuật giỏi, lại làcon nhà danh giá. Bệnh viện có luật của bệnh viện, xuât thân giàu có chưa chắcđã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-nao-bac-si-cua-anh/139262/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.