“Bội Bội, đừng giận mẹ con, thật ra thì bà ấy......”
“Ba, thử món này xem, đây là món ăn bảng hiệu của cửa hàng, hương vị rất không tệ.” Tiễn Bội Bội cắt đứt lời của ba, hiển nhiên không muốn tiếp tục đề tài này.
Ba Tiễn cười khổ, biết hiện tại nói cái gì cũng không được, nên cũng không nhiều lời. Chỉ bảo Niếp Thù và Tiểu Lâm cùng ăn mấy thứ linh tinh. Ông ôn hòa như thế, cũng làm cho Niếp Thù có chút được sủng ái mà lo sợ!
Có lẽ bởi vì nghe được quá nhiều chuyện giữa cô và ba Tiễn từ chỗ Tiễn Bội Bội, đối với vị trưởng bối này, mặc dù có về thăm vào ngày nghỉ Nguyên Đán, Niếp Thù vẫn luôn không đứng lên nổi.
So sánh với mẹ Tiễn, Niếp Thù thích ba Tiễn trước mắt hơn một chút.
Trên thực tế, bởi vì ảnh hưởng của người đàn ông kia, Niếp Thù cảm giác mình vẫn luôn có tâm lý ám ảnh với đàn ông trung niên. Nhìn thấy bọn họ sẽ không tự chủ nhớ tới việc mà người đàn ông kia đã làm với anh, không biết bọn họ có làm việc như vậy với đứa trẻ nhà người khác hay không. Anh cũng biết suy nghĩ như vậy của mình rất xấu xa, nhưng anh không khống chế được suy nghĩ của mình.
Mà ba Tiễn là ngoại lệ.
Có lẽ là lần đầu tiên gặp mặt quá mức khắc sâu ấn tượng, hình tượng người đàn ông trung niên luôn chiều chuộng con gái mình, còn mặc đồ chuyển phát nhanh nữa chứ. Làm anh dù có thế nào đi nữa cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-di-xem-ai-hung-ac/2018481/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.