Qua lại hơn nửa năm, Tiễn Bội Bội đã dần dần bắt đầu quen mỗi lần Niếp Thù xuất ngoại là giống như bị tàn phá đến gầy gò ốm đi thấy mà đau lòng.
Ba người đi lizz ăn cơm, sau đó trực tiếp đi ô-tô về nhà. Đưa hai người đến nhà trọ, Tiểu Lâm lập tức rời đi trước, lúc này anh ấy cũng nóng lòng trở về, kể từ khi nhận được điện thoại của Niếp Thù trở về thành phố T, anh ấy vẫn chưa gặp bà xã mình.
Có lẽ Niếp Thù vẫn còn ở trong trạng thái chênh lệch múi giờ, dường như tinh thần không tệ. Tiễn Bội Bội thấy anh liên tục gần hai mươi tiếng không nghỉ ngơi, có lòng muốn để cho anh nghỉ ngơi trước, thế nhưng anh lại nói không mệt mỏi.
Hai người co lại thành một đoàn vùi ở trên ghế sofa, khi TV đang phát quảng cáo, Tiễn Bội Bội ngửa đầu hỏi anh: “Đã lâu không gặp, anh có nhớ em không?”
Mỗi lần Niếp Thù đi công tác trở lại, cô đều muốn hỏi câu hỏi này, hơi có chút mục đích không biết mệt.
Niếp Thù cười khẽ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gần ngay trước mắt, không nhịn được cúi đầu chạm khẽ lên môi cô nhẹ giọng cười nói: “Nhớ.” Quen càng lâu, Niếp Thù càng cưng chiều Tiễn Bội Bội. Đối với việc cô cứ hỏi liên tục vấn đề đó, anh cũng không chán ghét.
Nhìn nụ cười dịu dàng của người đàn ông trước mắt, Tiễn Bội Bội không nhịn được lại nổi sắc tâm, nhìn đôi môi màu đỏ của anh rất lâu, rốt cuộc khẽ nhào tới, trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-di-xem-ai-hung-ac/2018448/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.