Cô đứng thất thần trước gương... Ngọn gió lùa qua khe cửa làm tung bay chiếc rèm cửa...
Nhìn vào gương... Cô không còn nhận ra mình nữa... Người cô chi chít vết hôn xanh tím... Cổ còn in hẳn dấu tích bàn tay của anh... Cánh tay sưng vì đập vào thành giường... Môi bật máu... Người tiều tụy...
Anh đã đi từ sớm... Còng cũng đã được mở... Cô câu lên một nụ cười...chua chát... Nước mắt trực trào ra... Cô cắn chặt môi để không bật thành tiếng... Ngắm nhìn mình trong gương... Cô dùng bàn tay yếu ớt của mình đấm vỡ chiếc gương... Những mảnh vỡ cũng như thế mà ghim vào tay cô... Lại chảy máu rồi... Cô khụy xuống sàn... Cứ thế khóc mãi...khóc mãi... Anh...căn bản không tin tưởng cô... Niềm tin của anh...chưa từng đặt lên cô... ( Yoo: ?)
"Tình yêu" - thứ luôn làm người ta đau khổ... Dù biết là sai nhưng vẫn muốn sai... Dù biết là đau nhưng vẫn muốn đau một lần...
"Nếu yêu anh là sai...thì em không cần đúng... "
Nhiều lúc mệt mỏi muốn buông tay nhưng lại không thể...
Hai từ "vấn vương" luôn hiện hữu trong đầu...
"Yêu" phải chăng là thế này?!
"Tựa như là cánh bướm vậy... Bay đến rồi lại bất chợt bay đi... "
Gắng đứng dậy... Cô lê bước ra ngoài...
- Tiểu thư... Cô muốn đi đâu... - một người đàn ông cao lớn chặn cô lại, giọng điệu cung kính hỏi...
- Về nhà... - cô yếu ớt trả lời...
- Thiếu gia có nói...cô không khỏe, nên ngoan ngoãn ở đây nghỉ ngơi...
- Tránh ra... - cô ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cuoi-cung-chung-ta-co-the-o-ben-nhau/2215073/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.