Reng..... Reng.... Reng
Tiếng chuông trường vang lên. Kết thúc một buổi chiều dài lê thê
Giọng nói đầy dõng dạc của cô giáo vang lên. Vẫn là 1 câu nói muôn thuở:
"Nhớ làm bài tập cô giao đầy đủ. Bữa sau cô sẽ kiểm tra"
Cô liền cười thầm trong lòng:
* Toàn dụ dỗ, lừa lọc học sinh được bao nhiêu lần kiểm tra chứ"
Tiếng cả lớp vang lên:
"Dạ thưa cô"
Tâm trạng chiều nay của cô không tệ a. Dù mới cúp học nguyên 1 buổi sáng và gặp toàn chuyện gì đâu. Nhưng không sao buổi chiều này lại rất là bình yên a
"Xoạt.... Xoạt...."
"Roạc.... Roạc..."
Tiếng cất sách vở vang lên
( T/g: ta bó tay nhớ các nàng tự hình dung a)
Cô liền đứng dậy. Thu dọn đồ đạc. Thì một giọng nói cất lên:
"À Nguyệt. Buổi trưa, cậu....."
Không quay mặt cô tiếp tục thu dọn đồ đạc. Giọng cô điềm nhiên cất giọng lên trả lời câu hỏi vừa nãy:
"Sao vậy?"
Thấy cô hỏi vậy hắn liền lúng túng hỏi cô:
"À à.... Cậu.. 1 mình đi gặp thầy Nhan à?"
Cô liền ngước mặt lên nhìn Thế Tuấn, hỏi:
"Không hẳn. Mà có chuyện gì sao?"
Hắn liền quay mặt đi tránh ánh mắt dò xét từ phía cô, nói tiếp:
"Không có gì đâu. Cậu đừng để tâm quá. Mình chỉ hỏi vậy thôi"
Nếu như hiện tại hắn quay đầu nói chuyện với cô có lẽ hắn sẽ thấy được đôi mắt thất vọng cô dành cho hắn. Và biết đâu được khi thấy được đôi mắt đó......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cung-van-la-nu-phu/2459484/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.