Lẽ nào Giang Ly là... mà chắc không phải đâu
Để xác định là không phải người đó cô quyết định quay lại để nhìn xem Giang Ly rốt cuộc là ai
Vì không để bất kì ai đang có mặt ở nơi này( ngoại trừ Duật Thần) nghi ngờ. Cô liền cố gắng ở bờ vai anh rớt 1 vài giọt nước mắt rồi mới ngẩn đầu lên
Lúc nhìn thấy được toàn bộ những người đang tập trung ngay tại bàn mình
Cảm xúc trong lòng cô hiện tại thật sự là rất hỗn độn. Dù trên mặt không biểu hiện dư thừa 1 cảm xúc nào (ngoài trừ bức xúc ra)
Nhưng nếu nhìn vào đôi mắt cô sẽ thấy được hiện tại cô đang ngạc nhiên và lo...... sợ
Diệp Dĩ Tuyên thấy cô như vậy liền đưa 2 tay nâng mặt cô lên xút xoa nói:
“ Ai thật sự không biết điều chút nào lại chọc đến đại mĩ nhân trong lòng của anh khóc a. Thật là làm anh đau lòng hết sức”
Nghe câu nói vừa rồi của Diệp Dĩ Tuyên cô liền nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh dù vậy nhưng trong tim cô vẫn đập rất nhanh
Cô liền quay đầu bỏ qua cánh tay đang nâng gương mặt mình, lấy khăn giấy trên tay của Duật Thần lau nước mắt để dễ dàng nói chuyện:
“Không có gì đâu anh”
Cô liền cố lảng tránh chuyện lúc nãy
Thấy vậy Diệp Dĩ Tuyên chỉ cười không nói gì đến sự lảng tránh của cô, nói:
“À lúc trước gặp em ở sân bóng nhưng chưa kịp gặp lại em để nói lời cảm ơn. Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cung-van-la-nu-phu/2459460/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.