Người mà Phương Ý Xuyên nhìn thấy đầu tiên ở trong đám đông chính là Tân Uyển.
Tháng 9 phải huấn luyện quân sự, thời tiết khô nóng, sân thể thao của Lục Trung vừa được tân trang lại, màu sắc tươi sáng, trong không khí vẫn còn mùi nhựa đọng lại. Vừa mới tựu trường cho nên mọi người vẫn chưa quen biết với nhau, tiếng nói chuyện thưa thớt, ai cũng tìm chủ đề để nói.
Tân Uyển đứng ở hàng thứ hai từ dưới lên trên, còn Phương Ý Xuyên ở hàng cuối cùng, đủ để nhìn thấy cái gáy của Tân Uyển.
Trắng sáng thon thả, đường cong rất sạch sẽ.
Điều đầu tiên thu hút cậu nhất chính là Tân Uyển đeo đồng hồ, huấn luyện quân sự không cho phép đeo trang sức, tất nhiên đồng hồ đeo tay cũng là một trong số "đồ cấm". Thế mà lần này giáo viên và huấn luyện viên lại mắt nhắm mắt mở, không có tới tới dạy dỗ Tân Uyển. Phương Ý Xuyên nhìn chằm chằm cái đồng hồ, bực bội một hồi.
Huấn luyện viên là một cô gái, giọng rất to, lúc nghỉ ngơi cô nói: "Có ai muốn lên biểu diễn tiết mục gì không! Rất hiếm khi có cơ hội để thể hiện bản thân đó, đừng bỏ lỡ nha!"
Không ít người hưởng ứng theo, không khí náo nhiệt hẳn lên, rất nhanh sau đó mọi người tụ tập lại với nhau tạo thành từng vòng nhỏ.
Phương Ý Xuyên không đủ can đảm để nói chuyện với Tân Uyển, vì thế chỉ đành phải trơ mắt nhìn cậu nói chuyện với những người xung quanh.
Tân Uyển tràn đầy sức sống, lúc cười lên còn có má lúm đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cu-ben-moi/440046/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.