Tân Uyển không lên lầu luôn mà đứng ở chỗ khuất của hành liên nhìn xe rời đi.
Sắp đến Tết Nguyên Đán, các cửa hàng gần đây đều bật "Vận May Đến" um sùm, đồ trang trí Giáng Sinh còn chưa dọn hết, đèn lung linh, nơi nơi đều là không khí vui mừng hạnh phúc, Tân Uyển ngồi trên bậc thang, ngón tay đông cứng ủ trong khăn choàng, cậu ngây người rất lâu rồi mới chậm rãi bước lên.
Tiếng gõ cửa vang lên lúc Trầm Du đang hâm sữa bò – hồi trước lúc nào Tân Uyển đến y cũng sẽ chuẩn bị đồ uống, đa số là sữa bò. Đặt ly sứ lên đế lót ly giữ nhiệt, trong ly sữa màu trắng có vài bọt bong bóng trong suốt nho nhỏ. Y luống cuống tay chân dọn dẹp mặt bàn, hô một tiếng: "Đây! Tới liền, đừng vội!"
Tân Uyển nghe thấy tiếng lách cách bên trong. cửa được mở ra, Trầm Du lạnh phát run, đẩy vai cậu: "Chạy nhanh vào, đông chết, bên trong ấm hơn."
Trong phòng quả thực rất ấm, phía sau lưng Tân Uyển còn ra chút mồ hôi nhưng cậu vẫn cúi đầu vùi vào trong khăn.
"Quấn khăn không nóng à? Em cứ treo lên đó là được." Trầm Du chỉ giá đồ kế bên cửa.
"Không nóng, em sẽ mang luôn ạ." Tân Uyển chỉ cởi áo khoác lông trắng ra.
Trầm Du nhìn thấy tay trái bị quấn băng lúc cậu ngồi xuống, ngạc nhiên mở miệng: "Tay em bị sao vậy?"
"Em không cẩn thận nên bị kẹp, cũng lành rồi." Tân Uyển lắc đầu, nói, "Không có gì đâu."
Thấy Tân Uyển khách sáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-cu-ben-moi/2069257/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.