Sau khi Vương Chi Lệ kéo Phùng Kiến Vũ ra khỏi phòng yến hội, hai người tìm một phòng cà phê ngồi xuống. Phùng Kiến Vũ cùng Vương Chi Lệ mặt đối mặt trầm mặc rất lâu cũng không có mở miệng nói chuyện.
Cuối cùng vẫn Phùng Kiến Vũ mở miệng trước: "Tại sao phải lừa gạt tôi, tại sao phải lừa gạt tôi rằng anh ấy đã chết. Chị biết bảy năm qua tôi đã phải trải qua như thế nào không?"
Vương Chi Lệ áy náy nói: "Đại Vũ, thật xin lỗi."
Phùng Kiến Vũ không có bất kỳ phản ứng với lời xin lỗi của Vương Chi Lệ, mặt đầy bị thương nhìn Vương Chi Lệ nói: "Chị Chi Lệ, nếu như người khác đối với tôi như vậy cũng được đi. Nhưng mà người ban đầu ủng hộ em cùng Vương Thanh ở chung với nhau là chị. Chị còn thường xuyên khích lệ tôi, an ủi tôi, kêu tôi nhất định không nên buông tay. Chị còn nói nếu như người nhà không đồng ý, chị cũng sẽ ủng hộ tôi và Vương Thanh. Nhưng mà ngay cả chị cũng lừa tôi."
Vương Chi Lệ cúi đầu xuống, cô cảm thấy rất xấu hổ, đối với lời chất vấn Phùng Kiến Vũ, cô vô lực phản bác. Năm đó, Vương Chi Lệ đúng là ủng hộ Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ ở chung với nhau. Bởi vì dưới cái nhìn của cô thì Vương Thanh từ nhỏ chính là không có hứng thú với bất cứ thứ gì, cũng không thích cười. Hơn nữa từ nhỏ Vương Thanh cũng không có bạn thân, cũng không có thích qua cô bé nào, Vương Chi Lệ thường luôn lo lắng Vương Thanh có phải sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-chet-khong-thay-doi/131851/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.