Phùng Kiến Vũ không biết ngày đó mình trở về nhà như thế nào, cậu chỉ biết là bây giờ trong đầu cậu chỉ có gương mặt của Vương Thanh, cậu không biết khoảng thời gian tiếp theo không có Vương Thanh cậu làm sao có thể sống tiếp được nữa
Phùng Kiến Vũ không trở về trường học, cũng không có đi theo cha mẹ trở về Đông Bắc. Cậu tự giam mình ở trong căn phòng của hai người, không chịu ra ngoài, cũng không chịu gặp bất kỳ người nào.
Trợ lý Tuyên Tuyên của Phùng Kiến Vũ đã gọi điện thoại cho cậu rất nhiều lần, cậu cũng không tiếp. Chỉ luôn ngồi trong góc phòng liên tục uống rượu. Không có Vương Thanh Phùng Kiến Vũ sống như một cái xác không hồn
Mỗi đêm Phùng Kiến Vũ đều đem mình rúc trên chiếc giường mà hai người đã hoan ái nhiều lần, nước mắt Phùng Kiến Vũ thấm ướt gối đầu, cậu nhớ rõ, trên chiếc giường này Vương Thanh đã nói với cậu vô số lần anh yêu em, trên chiếc giường này dưới sự âu yếm của Vương Thanh cậu vô số lần bùng nổ, trên chiếc giường này cậu cùng Vương Thanh vô số lần ôm nhau ngủ. Mà bây giờ, trên chiếc giường này chỉ còn lại một mình cậu, một mình tìm kiếm một chút khí tức còn sót lại của Vương Thanh
Tối hôm đó, trong giấc mộng của Phùng Kiến Vũ. Cậu nằm mơ thấy cậu và Vương Thanh không còn sợ hãi lưu ngôn phỉ ngữ của người đời, ở dưới ánh mặt trời nắm tay đối phương ; cậu còn nằm mơ thấy cậu cùng Vương Thanh đã từng cam kết phải vĩnh viễn phụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-chet-khong-thay-doi/131845/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.