Ở trong văn phòng làm việc của Úc Trạch cất lên một tiếng rên la xong, Cố Diệp và trợ lý của thư ký Lưu gọi một cốc trà sữa caramen, cậu đứng dậy vừa uống vừa chăm chú nhìn kỹ, càng nhìn sắc mặt càng nghiêm trọng, trả lời: Trận pháp này giống như một loại nghi thức nào đó, ở đây bức vẽ còn chưa hoàn chỉnh, dường như chỉ là một phần thôi, chị nhìn thấy cái này ở chỗ nào? Không nên động đến cũng không nên nhìn chằm chằm vào nó, em sẽ đến chỗ chị, còn cụ thể nó là cái gì thì để em tìm người hỏi thăm một chút.
Mục Cảnh Phỉ gửi địa chỉ cho Cố Diệp, sau khi Cố Diệp nhận được liền nói một tiếng với Úc Trạch rồi cầm chìa khóa xe đi ra ngoài. Trên đường đi, cậu gọi điện thoại cho Giải Thừa: “Có công việc nè, nếu muốn đi thì em gửi địa chỉ cho anh.”
Giải Thừa xác nhận trước một chút: “Đây là nhiệm vụ em tìm được phải không? Nếu như là có độc thì không thể trách anh đâu nhé.”
Cố Diệp cười nói: “Được rồi, lần này sẽ không trách anh, anh mau tới đi.”
Ở bên kia Giải Thừa vui sướng nói: “Được, em đi trước đi, anh sẽ đi tàu điện ngầm.”
Cố Diệp mỉm cười cúp điện thoại, đứa nhỏ ngốc này, thật là ngây thơ.
Vụ án lần này xảy ra ở một khách sạn, người bị hại là đầu bếp làm ở đây, được khách sạn cấp cho chỗ ở. Hai người đến được đây gần như cùng lúc, nhìn thấy xung quanh nhiều người qua lại, Cố Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443113/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.