Vừa nghe Cố Diệp và Úc Trạch muốn kết hôn và sống bên nhau hết những tháng ngày sau này, Cố Đức Thành lập tức sôi gan. Lâu lắm rồi không tức giận đến mức này, tính khí nóng nảy không thể nhịn thêm nữa, ông vỗ bàn cái rầm.
Cố phu nhân bị dọa hết hồn, vội bỏ điều khiển ti vi xuống, khuyên nhủ: “Ông bình tĩnh lại đã nào, tôi chỉ nói là nếu như, ngộ nhỡ, có lẽ thôi. Tôi vẫn chưa xác nhận với ông thì ông cũng khoan đừng có nôn nóng thế chứ.”
Cố Đức Thành nén lửa giận, ngồi xuống: “Nào có cái giả thiết như thế? Phải là không thể, cũng không được, xằng bậy! Hai đứa con trai, xằng bậy quá!”
Cố phu nhân dịu dàng: “Thật ra cũng đâu phải là chưa có tiền lệ như thế, bên nước ngoài có nhiều lắm, bây giờ người ta còn được nhận cả giấy chứng nhận kết hôn nữa. Dạo trước dân mình cũng đã từng có ý kiến đồng ý cho người đồng tính được nhận giấy chứng nhận kết hôn đấy thôi? Chỉ là chưa ra quyết định chính thức, xem tình hình thì hẳn sau này mọi người sẽ chấp nhận hôn nhân đồng giới cả thôi.”
Cố Đức Thành tức giận quát: “Đó là nhà người khác! Nhà chúng ta không cho phép! Tôi không cần cái mặt già này nữa hay sao?”
Cố phu nhân lập tức tỏ ra hơi phật lòng: “Sao đấy? Con nhà mình làm ông mất thể diện phỏng? Khi nó ngoan thì ông nhận nó, lúc nó nghịch thì ông lại bỏ?”
Cố Đức Thành cảm thấy oan: “Tôi không có ý đó!”
“Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443052/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.