“Tớ tên là Bàng Thông, còn nó tên là Chu Vân Bình, bọn tớ là bạn chung phòng.” Bạn học nam lùn hơn tính tình hoạt bát, nói cũng nhiều: “Chúng ta học cùng khoa đó, bình thường cũng hay nhìn thấy các cậu.”
Cố Diệp buông Triệu Bằng Vũ ra cười cười, cậu không nhớ gì cả.
Nhưng Triệu Bằng Vũ chỉ cần nhìn một cái đã nhận ra ngay: “Tớ biết cậu, mấy cậu hay đi đá bóng, mồm to nhất chính là cậu. Yên tâm đi, về khoản này Cố Diệp có uy tín nhất đấy, chắc chắn có thể cứu hai người, mọi người cũng ở chung trong khu này à?”
Bàng Thông ngại ngùng lắc lắc đầu, chỉ sang khu giá rẻ hơn bên cạnh: “Tụi tớ ở khu bên kia, nghe nói cậu với Hạ Tường đứng đây chờ Cố Diệp nên thử xem có may không mà không ngờ may thiệt! Quá quá may luôn!” Bàng Thông nhìn Cố Diệp với vẻ mặt cảm động, hắn kéo tay áo Cố Diệp: “Nam thần cứu tớ với!”
Chu Vân Bình nãy giờ vẫn im lặng túm lấy mũ Bàng Thông kéo về, trông hắn chững chạc hơn một chút, khách sáo nói: “Có thể tìm chỗ nào ngồi xuống nói chuyện được không? Tôi mời mọi người uống cà phê nhé.”
Mọi người cùng nhau đi vào cửa một quán cà phê, vừa ngồi xuống Bàng Thông không cần nhịn nữa nói hết mọi thứ trong trí nhớ của mình ra: “Tụi tớ mùng sáu đã lên đây rồi, thuê một phòng trong khu đó, trang trí cũng xong xuôi, sạch sẽ hết, chỉ cần dọn đồ vào ở nữa là được nên chúng tớ liền chuyển vào trong ngày luôn. Hai ngày đầu thì không sao, tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443033/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.