Giải Thừa đã cầm roi đứng bên cạnh cửa sổ, hai người đồng thời ra tay, trong chớp mắt khi tấm phù chú áp đến, dây roi quất vào cổ búp bê, Cố Diệp lấy bút chu sa vẽ ra một đường dây đỏ buộc cổ nó lại, hai người liếc nhau, Cố Diệp buông lỏng tay, nghĩ bụng rằng phối hợp này còn chưa được ăn ý lắm
Giải Thừa nâng tay trái lên, búp bê nằm trong tay đang bị y bóp cổ rồi lại cười hì hì nói: “Đừng nhúc nhích nào.”
Sau đó nụ cười Giải Thừa nhạt hẳn đi khi nghiêng đầu nhìn về phía đại ca bị tập kích
Ở một góc mà người thường không nhìn thấy, một bà cụ mái tóc đã hoa râm đang dùng bản thân che chắn cho trung niên trước mặt, ánh mắt đó nhìn hắn vô cùng dịu dàng, dù cho người nọ đã trưởng thành, thế nhưng trong ánh mắt bà dường như vẫn còn là một đứa trẻ. Đau lòng nhất chính là hồn phách của bà đã trở nên trong suốt, sẽ mau chóng tan đi
Cố Diệp thản nhiên nói: “Anh phải cảm ơn mẹ già của mình, dù bà chết rồi cũng vẫn che chở anh, nếu không không có bà thì anh đã bị nó giết chết từ lâu rồi.”
Thiệu Đại Dũng kinh ngạc ngẩng đầu, hắn nghi ngờ nhìn Cố Diệp không hiểu ý cậu là sao
Giải Thừa bóp con búp bê: “Nó hấp thụ một lượng oán khí cực lớn để trở thành oán linh, chỉ khi nhập vào một đồ vật hoặc cơ thể người mới có thể sống sót, anh mua nó về hiển nhiên sẽ trở thành mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3443004/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.