Không có gì bất ngờ xảy ra, phía đối diện lâm vào trầm mặc, dường như đang phân vân giữa việc tới hay không tới, Cố Diệp xấu xa nhịn cười, "Nói giỡn với anh thôi, mời anh ăn cơm chắc chắn không đến mấy chỗ như này." 
Úc Trạch đại khái không nghĩ tới Cố Diệp nói giỡn với anh, dừng một chút, mới khẽ cười nói: "Tôi chút nữa phải họp, không đi được, tôi mời các cậu ăn tráng miệng ngọt." 
Cố Diệp nhìn Triệu Bằng Vũ, cậu mày là người tốt đó! 
Triệu Bằng Vũ lắc đầu như trống bỏi, dùng hai cái móng vuốt tạo thành tay Nhĩ Khang đối với Cố Diệp, ý bảo cậu của cậu không có tốt vậy đâu, cậu từ nhỏ đã trải qua biết bao nhiêu lần bị lừa gạt, nhiều nhất là do kịch bản của Úc Trạch, nói mà muốn rớt rớt nước mắt. 
Úc Trạch quả nhiên giữ lời, chỉ lát sau đã có người đưa một hộp điểm tâm ngọt tới, đủ loại kiểu dáng, kϊƈɦ cỡ không lớn, thích hợp để nhấm nháp. Cố Diệp bất ngờ, "Anh ấy vậy mà lại biết chỗ chúng ta." 
"Chắc là tra định vị trêи người tao." Triệu Bằng Vũ dùng một cái nĩa, mở từng hộp điểm tâm ngọt ra kiểm tra, quay mặt sang một bên, sợ hộp điểm tâm phun ra thứ gì đó đầy mặt mình. 
Cố Diệp và Hạ Tường không có nhiều suy nghĩ như vậy, mỗi người cầm một cái ăn, điểm tâm ngọt này không chỗ mua chỗ nào, hương vị còn tốt hơn so với thứ cùng loại trêи thị trường, bơ vừa vào miệng đã tan, lạnh lạnh thơm thơm, cực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3442984/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.