Cố Diệp móc từ trong túi ra cái hộp nhỏ tùy thân, lấy ra một cây bút chu sa nhỏ, ngồi xổm xuống, vẽ lên mặt đất một cái pháp trận, đem lá bùa đó đặt ở trung tâm trận pháp rồi đứng dậy, lùi về phía sau một bữa, lại vẽ một cái hơi nhỏ hơn một chút. 
Đứng dậy, vẽ thêm một cái. 
Triệu Bằng Vũ đứng một bên nhìn, phát hiện Cố Diệp vẽ pháp trận theo thứ tự giảm dần, càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng đơn giản, khó hiểu hỏi: "Cố Diệp, mày đang làm gì vậy?" 
Cố Diệp vẽ xong cái pháp trận cuối cùng, đứng lên, ngoắc ngón tay với cậu. 
Triệu Bằng Vũ đi qua, "Cần giúp gì à?" 
Cố Diệp kéo tay cậu, tháo một đầu khác của bút chu sa ra, lộ ra cây kim nhỏ. Triệu Bằng Vũ còn không rõ mình phải làm gì, ngón tay đã tê rần, "Đậu mớ! Mày làm gì vậy?" 
Cố Diệp nghiêm trnag giải thích: "Mỗi trận cần một giọt máu, mày cường tráng hơn tao, dương khí chắc chắn nhiều hơn tao, máu mày xài tốt hơn." 
Triệu Bằng Vũ nhướng mày, "Tao lại cảm thấy mày chỉ đơn giản là sợ đau thôi." 
Cố Diệp bị vạch trần cũng không có ý phản bác, kéo Triệu Bằng Vũ đi nhỏ máu cho pháp trận, mỗi cái một giọt, sau đó đem cậu ta đẩy ra, "Tránh xa một chút, đừng làm vướng tay vướng chân." 
Triệu Bằng Vũ nghiến răng, bạn bè kiểu đéo gì vậy?! 
Cố Diệp đứng ở pháp trận nhỏ nhất, nheo mắt lại, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh: "Dương Minh Đại Khoi, Nguyên Cát Văn Xương, Âm Tinh Thái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3442981/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.