Ngày thứ ba Cố Diệp trở lại trường, Triệu Bằng Vũ tung tăng nhảy nhót đi học, đem chuyện cậu của cậu đã làm lải nhải kể hết cho Cố Diệp, "Cậu tao nói cảm ơn mày cung cấp manh mối, cậu tao thiếu mày một cái ân tình." 
Cố Diệp hơi mỉm cười, "Có thể điều tra rõ ràng, trả lại công bằng cho vợ mày, xem như anh ta thêm một phần công đức, tao có giúp đỡ gì được. Hơn nữa, anh ta còn tin lời nói một phía của tao, cứu được một đứa trẻ vô tội, tao phải là người cảm ơn mới đúng." 
Triệu Bằng Vũ vừa nghe thấy chữ "vợ" lập tức đau đầu, "Tao từ đây về sau đéo thiết tha vợ con gì nữa, mày tha cho tao đi!" 
Cố Diệp dùng mấy câu sâu sắc cổ vũ cậu ta: "Vậy mày tìm anh nào tốt tốt gả cho người đi, sắp già tới nơi rồi." 
Triệu Bằng Vũ bỗng có ý định muốn đè Cố Diệp xuống đánh cho một trận, "Em gả cho anh, anh lấy em không? 
Cố Diệp đứng dậy, khoa tay múa chân mấy cái, vẻ mặt ghét bỏ: "Quá xấu, cảm ơn!" 
Ngược lại, Triệu Bằng Vũ bị cậu chọc đến cười ha hả, vui vẻ đuổi theo, "Cố Diệp, mày biết xem phong thủy không, xem giúp nhà tao một cái được không?" 
Cố Diệp nhướng mày: "Ba mẹ mày kêu?" 
"Đúng vậy." 
"Lần này phải lấy tiền." 
"Ấu kè!" 
"Vậy được, em đây cung. cấp. dịch. vụ. cao. cấp, đoán mệnh tổ truyền, xem phong thủy, tính ngũ hành bát quái...cắt tóc, chuyên trị vô sinh, vân vân và vân vân." Cố Diệp nghiêm túc nói hươu nói vượn, Triệu Bằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-ca-nguoi-que-cung-bi-toi-lua-dung-day/3442977/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.