Sáng mặt trời vừa ló dạng, chiếu lên vạn vật những tia nắng ấm áp đầu tiên. Hân Di tỉnh dậy vươn vai một cái, phóng tầm mắt ra bên ngoài khung cửa sổ. Dù bây giờ đã bước qua tháng 1, tháng của những rạo rực đầu xuân nhưng Sài Gòn vẫn thế, vẫn chìm trong cái nắng hanh hao như mùa hè. Có đôi lần Hân Di tự hỏi sao Sài Gòn và Hà Nội tuy đều thuộc Việt Nam nhưng lại khác nhau đến thế. Vào tháng này, một nơi thì rét đến run người, còn một nơi thì vẫn nóng đến bức người. Hân Di bước xuống giường nhanh chân đi về phía phòng tắm vệ sinh cá nhân. Đến lúc tắm là lúc cô khổ sỡ nhất, nhìn dãy băng trắng quấn ngang người phản chiếu trên tấm kính lớn trong nhà tắm, Hân Di lắc đầu ngao ngán. Bị thương ở đâu không bị lại bị ở lưng, giờ thì hay rồi cử động đã khó khăn chứ đừng nói là tắm.
Sau một hồi vật vã trong phòng tắm, Hân Di bước ra, trên người đã thay ra bộ váy mặc ở nhà thoải mái, mái tóc dài vì mới gội còn nhỏ vài giọt nước xuống sàn. Vì vết thương khá sâu nên cô được Đăng Nguyên cho nghỉ ngơi ở nhà một thời gian, anh nói chờ khi nào khỏe hẳn đến phim trường. Đang ngồi yên lặng sấy tóc, cô nghe có tiếng chuông cửa, Hân Di nhướng mày việc cô ở khách sạn này số người biết được đếm trên đầu ngón tay. Mới sáng sớm ai đã đến tìm cô thế nhỉ, Hân Di thắc mắc, cô bỏ máy sấy tóc xuống đi tới mở cửa. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-bao-gio-co-nang/2077429/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.