- Nhung này!
Tiếng Hân Di thầm thì trong màn đêm tĩnh mịch.
- Hả? - Hồng Nhung trả lời rất nhanh ngay sau đó.
- Cậu có tin chuyện một người biết trước được tương lai không?
Vừa dứt câu Hân Di đã nghe thấy tiếng cười, Hồng Nhung cứ cười mãi được một lúc quay sang cốc vào đầu Hân Di một cái.
- Bao nhiêu tuổi rồi còn mê đoremon hả? Cậu nghĩ có người như thế ư?
- Mình nói nghiêm túc đấy!
- Thì mình có đùa đâu. Làm gì có người biết trước được tương lai, cậu ngốc thật hay giả vờ thế?
Hồng Nhung lại cười nhưng lại không khiến Hân Di cảm thấy vui vẻ ngược lại còn uất ức thêm. Có đấy người đó là cô bé đây này, Hân Di chỉ muốn hét lớn vào mặt Hồng Nhung như thế mà không thể.
- Thôi mình ngủ cậu cứ ở đó mơ mộng đi.
Yên lặng một lúc đã nghe tiếng thở đều đều của Hồng Nhung, Hân Di lắc đầu cô nhóc ấy dễ ngủ thật đấy nói ngủ nằm xuống đếm 1 2 3 là có thể vào giấc mộng đẹp rồi. Còn cô bé cứ lăn qua lăn lại cũng chẳng tài nào ngủ được, lại một đêm dài với bộn bề suy nghĩ.
Sáng hôm sau Hân Di quyết định sẽ hỏi Đăng Nguyên, có lẽ cậu nhóc sẽ không cười vào mặt cô bé như Hồng Nhung đâu, nhất định là thế chỉ có mỗi Hồng Nhung là xấu tính thôi.
Giờ ra chơi khi mọi người đã ra ngoài hết Hân Di nhanh chóng kéo Đăng Nguyên lại chỗ mình ngồi, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-bao-gio-co-nang/2077379/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.