Mạc Ninh đương nhiên không quá say,nhưng đầu óc lại hỗn độn, tình cảnh bất ngờ lúc này khiến tư duy của côkhông thể hoạt động, Cố Chuẩn tại sao lại tự mình muốn làm thế này. Vìvậy cô tiếp tục chống đỡ cảm giác trong đầu, đứng sững nhìn anh.
Nhìn theo mi anh đang nhíu chặt trước mặt mình, nhìn ánh mắt anh đang cànquét trên người Khâu Tuân, nhìn anh đang kéo mình… Quả thật cô không có ý định giãy dụa, thế nhưng lực đạo của Cố Chuẩn lớn đến mức giống nhưđang áp tải một phạm nhân đang muốn tìm đường trốn chạy vậy.
Áo gió của anh đối lập với áo dệt bằng lụa của cô, Cố Chuẩn xoa nắm mặtcô, ngửi thấy toàn mùi rượu. Mắt anh càng lúc càng sâu, mi nhăn càng lúc càng chặt hơn, hoàn toàn không chút dịu dàng hỏi.“Còn tỉnh không?”.
Mạc Ninh quả thật rất tỉnh táo, chỉ là cơ thể có chút mất cảm giác, khôngthể tự khống chế. Nhưng cô không muốn thừa nhận mình đang tỉnh, vì thếnửa giả nửa thật nói.“Em vô cùng tỉnh táo, em còn muốn uống nữa”.
Cố Chuẩn đưa tay ôm lấy cô, Mạc Ninh già mồm cãi láo, phản kháng kêulên.“Thả em ra, thả em ra”. Trong lòng lại sớm vì động tác này mà hưngphấn.
Về phần Khâu Tuân, tự nhiên rơi vào hoàn cảnh đáng thương.
Cố Chuẩn hiểu rõ, anh có quá nhiều khí lực chưa phát tiết ra, bằng khôngsao anh có thể nắm chặt một người thỉnh thoảng lại làm loạn lên, nhanhchóng ôm về nhà đây? Đến cửa nhà, Mạc Ninh đã không còn nháo nữa, lợidụng men say ôm chặt cổ áo gió của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-an-den/1877373/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.