Trên đường về, Cố Chuẩn lái xe, Mạc Ninh đắm chìm trong mộng, đang ôm mộng đẹp, Mạc Ninh bị xóc nẩy tỉnh lại,híp híp mắt nhìn khung cảnh quen thuộc ngoài cửa xe. Xung quanh đã xuấthiện những ô cửa chung cư quen thuộc. Có sương mù khiến tầm nhìn của CốChuẩn bị hạn chế, anh thu lại tầm mắt dừng trên người cô, hơi thấp giọng nói “Đến rồi.”
Mạc Ninh ngồi thẳng dậy, tiện tay cởi áo khoác trên người mình ra nói “Làm phiền anh rồi.”
Cố Chuẩn cười cười “Lời cảm ơn này tôi nói có vẻ phù hợp hơn.” Vừa nói xong xe đã dừng trước tầng dưới nhà cô.
Mạc Ninh cởi dây an toàn, mở cửa xe, đóng lại, đi đến cửa nhà trọ vẫy tay với Cố Chuẩn “Tạm biệt.”
Cố Chuẩn ngồi trong xe, gật gật đầu,tặng cho cô một nụ cười, sau đó khỏi động xe, chậm rãi đi ra ngoài. MạcNinh ngẩng đầu nhìn theo hướng xe đi, đáy lòng đột nhiên cảm giác cóchút mất mát.
Trở lại phòng trọ đã là mời giờ rưỡi, sợ Chu Nhất Nặc đang ngủ Mạc Ninh mở cửa rất khẽ. Không ngờ cửa vừa mở đãbị ánh đèn chói sáng đập vào mắt. Chu Nhất Nặc ngồi trên giường cô, quay đầu trông thấy cô, hai mắt trợn ngược lớn tiếng nói “Không phải ngày mai cậu mới về sao?”
Mạc Ninh thở dài, đóng cửa lại “Có chút chuyện xảy ra.” Trong đầu quanh quẩn những chuyện không rõ ràng.
Chu Nhất Nặc “A” một tiếng, đột nhiên hưng phấn gọi cô “Mau đến đây, chúng ta cùng ép hỏi thằng nhãi này.”
Mạc Ninh thật muốn đi tắm rửa, lại bị khuôn mặt tràn đầy thần bí của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-an-den/115902/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.