Vì không muốn cảm giác đau đớn kia lây sang mình nên cậu quyết định rời khỏi chỗ vắng vẻ, đầy bi thương đó để hắn có không gian riêng.
Trên đường đi, không biết có phải là do phép thuật hắc ám trong vụ án đó gây ra hay do thời tiết biến đổi thất thường mà cậu cảm thấy không khí dường như mỗi lúc một lạnh. Cái lạnh này thật sự giống như nỗi đau bị đóng băng trong lòng. Đôi lúc, cậu cứ muốn nó vĩnh viễn nằm im trong lớp đá lạnh lẽo nhưng bản thân lại sớm quên mất một điều rằng - đá rồi có ngày cũng phải tan. Đây có thể xem...là cậu lại nhớ tới cô không!?
Gin xoa trán, mệt mỏi thở dài, thôi thì cứ tạm thời buôn xuôi mọi thứ, dù chưa biết con đường phía trước như thế nào nhưng không có nghĩa là cậu sẽ chấp nhận, đi theo sự sắp đặt mà nó an bài.
"Ài! Cứ vậy đi!"
"Tử Khiên! Em nhớ anh quá!!!!!!"
Bất chợt, một tiếng hét nũng nịu, siêu ngọt ngào từ phía xa vọng tới. Ngay tức khắc, cả người Gin bất động, gương mặt từ lạnh lẽo chuyển sang xanh lét, cứ như sắp đối mặt với cơn sợ hãi rụng rời tay chân.
Huỳnh Lan với "nhan sắc thần tiên ", không chút xấu hổ bổ nhào tới ôm lấy người đàn ông ngày đêm nhung nhớ. Mùi nước hoa nồng nặc cùng với đống hương mỹ phẩm trát đầy trên mặt khiến cậu hận không thể lập tức nôn ngay lên người cô ta. Tất nhiên, mọi thứ đều chỉ là suy nghĩ.
"Tử Khiên ~! Em nhớ anh lắm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/demon-princess-can-i-love-you-again-phan-2/2145999/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.