Ngày bắt đầu năm mới,mọi người đều bắn pháo hoa chúc mừng. 
Vào buổi sáng sớm trong thị trấn, có thể thấy những vị khách rời đi từng tốp 3 người từ “Hoa Nguyệt Lâu “. 
Quy công đang chợp mắt trước cửa còn chưa tỉnh ngủ thì liền nhìn thấy một thiếu niên áo đen mang theo chiếc ô chậm rãi đi tới. Thiếu niên để ô trước cửa và liếc nhìn Quy công. 
Khi Quy công đang ngủ gật,chợt mắt ông ấy ấy hơi sáng lên. Dưới màn mưa mù mịt, thiếu niên bộ dáng hiên ngang,so với bộ dáng của đám khách như trò cười tối qua thật khiến người ta mở mang tầm mắt. 
Thời Vũ để ô ở cửa và bước vào trong lâu. 
Động tác và biểu hiện của hắn rất bình tĩnh, đến khi hắn bước ra ngoài hít thở hai hơi thì Quy công mới phản ứng và đuổi theo vào trong lâu: “Ngươi, đợi đã! Vị tiểu huynh đệ này,ngươi có việc gì?” 
Thời Vũ đứng ở đại sảnh tầng một của lâu, ngẩng đầu nhìn thấy mặt hoa da phấn khắp nơi, mùi thơm mơ hồ và vẩn đục phảng phất trong không khí. Trên lầu, một cô nương mặc y phục nửa che nửa hở,lắc mông đi qua, dựa vào lan can nhìn xuống với đôi mắt long lạnh nói: 
“Thật là một thiếu niên tuấn tú.” 
Thời Vũ không quan tâm. Hắn đã lăn lộn trên giang hồ từ khi còn là một hài nhi và lớn lên với việc chém giết mỗi ngày. Hắn còn gì mà chưa thấy chứ? 
Hắn đến đây vì manh mối do Hồ lão đại đưa – hái hoa tặc khiến hắn tự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920239/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.