Thời Vũ đi theo phía sau Thích Ánh Trúc, không ngừng hỏi: “Rốt cuộc tên nàng là gì?” 
Hắn rất để ý chuyện này, nhưng lại chưa thể làm Thích Ánh Trúc mở miệng nói cho hắn biết tên họ. 
Nàng cùng hắn là quan hệ gì mà phải đem khuê danh nói cho hắn? 
Thiếu nữ buồn rầu đi về phía trước, dải lụa nhẹ nhàng cọ qua tay Thời Vũ. Phía trước sáng lên, gió thổi tới, bộ y phục màu xanh của Thích Ánh Trúc khẽ đung đưa,mùi thuốc phảng phất ở chóp mũi Thời Vũ. 
Trái tim Thời Vũ đập liên hồi,ngón tay tê dại đến choáng váng. 
Thích Ánh Trúc quay đầu lại, liếc mắt lặng yên nhìn hắn. Nàng đứng dưới ánh nến huyền ảo, dáng vẻ yếu ớt mảnh mai, làm Thời Vũ nhất thời bất lực và đầu óc trống rỗng. Thời Vũ cảm thấy mình nên làm gì đó,nhưng hắn lại không biết nên làm gì…… 
Thời Vũ hỏi: “…… Nàng muốn ăn bánh ngọt không?” 
Thích Ánh Trúc ngạc nhiên, thành thật trả lời: “Ta không đói.” 
Thời Vũ rầu rĩ “Ừ” một tiếng. 
Đôi mắt Thích Ánh Trúc nhìn theo hướng người đi ngang qua bọn họ.Một người cõng trên vai một tiểu hài tử,mà tiểu hài tử trong tay phe phẩy một con chuồn chuồn tre. Chuồn chuồn tre quay quay, hài tử lại bị náo nhiệt trên đường hấp dẫn,nhìn đến hoa cả mắt,không khỏi buông tay đang cầm chuồn chuồn tre ra. 
Chuồn chuồn tre lung lay hướng Thích Ánh Trúc bay tới. Chuồn chuồn tre ở trong gió xoay xiêu xiêu vẹo vẹo, khi nó sắp đáp vào mặt của Thích Ánh Trúc thì nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920235/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.