Ban đêm, trời đổ mưa không ngừng, rừng cây u tối vô cùng.
Thời Vũ giải quyết xong bọn sát thủ, hắn bế Thích Ánh Trúc vào lòng. Thích Ánh Trúc ở trong lòng Thời Vũ với hơi thở yếu ớt, hai tay che trước ngực, vẻ mặt nàng vô cùng đau đớn. Thời Vũ bị bộ dạng của nàng làm cho hoảng sợ, nàng nắm chặt cổ áo hắn, gắng sức nói:” Nhũ mẫu, Thời Vũ, cứu nhũ mẫu”.
Thời Vũ:” Ta mang ngươi đi gặp đại phu trước đã “.
Thích Ánh Trúc thở gấp, liên tục lắc đầu, đầu óc choáng váng, mơ màng, khắp nơi tràn đầy mùi máu tanh nồng khuấy động tâm trí nàng. Đêm trong rừng vô cùng lạnh lẽo, nàng dựa vào người Thời Vũ, đến bây giờ nàng vẫn không hiểu tại sao mấy tên sát thủ đó lại muốn bắt cóc nàng nhưng có một điều nàng biết rõ đó là nhu mẫu giống như nàng đều bị bắt cóc không rõ lý do.
Thích Ánh Trúc thở hổn hển, gắng sức mở mắt nói:” Cứu nhũ mẫu đi“.
Thời Vũ bị khuôn mặt trắng bệch cùng hô hấp lúc mạnh lúc yếu của nàng dọa cho sợ hãi. Thích Ánh Trúc hơi thở yếu ớt dựa vào ngực Thời Vũ, rõ ràng là hắn đang ôm nàng thế nhưng hắn lại có cảm giác đang ôm một con bướm mong manh có thể bay đi bất kì lúc nào.
Sau khi hắn quen biết Thích Ánh Trúc, hắn liền hiểu ra sinh mạng của con người thật là mong manh.
Thời Vũ bị Thích Ánh Trúc làm cho hoảng sợ, giờ phút này hắn không dám cãi lời nàng, hắn biết nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920222/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.