Thời Vũ hắn đúng là một thiếu niên hiên ngang, uy dũng. 
Thích Ánh Trúc nhìn người thiếu niên đang dần dần bước về phía mình, nàng cụp mắt xuống, đè nén trái tim đang đập loạn. Đôi chân của hắn vừa dài vừa thẳng, bộ quần áo hắn mặc trên người nhẹ nhàng dán sát vào người hắn, hắn bước từng bước một, không nhanh không chậm, mỗi bước chân tràn đầy sự hoàn mỹ, như đi thẳng vào lòng của Thích Ánh Trúc. 
Nàng giống như vẫn luôn thích phần dưới thân thể của hắn. 
Thích Ánh Trúc bị những suy nghĩ của chính bản thân nàng làm cho mặt đỏ, tai hồng có lẽ nàng đã quên bên cạnh nàng còn có một người “ Giả Lý Quỳ” ( Ám chỉ Sử Vũ bị Thích Ánh Trúc nhận nhầm). 
Thời Vũ đứng bên cạnh nàng, Thích Ánh Trúc mất tự nhiên, tâm trạng mơ màng, suy nghĩ lung tung. 
Cho đến khi Thời Vũ cầm lấy tay nàng. 
Giọng hắn vang lên rất rõ ràng bên tai:” Ương Ương”. 
Thích Ánh Trúc bị hắn nắm lấy cổ tay, kinh ngạc ngẩng đầu liền nhìn thấy đôi mắt của hắn. 
Thời Vũ hỏi nàng:” Hắn là ai?”. 
Hắn hỏi một câu rất bình thường, hàng lông mi chớp chớp có thể hắn chỉ là đang tò mò mà thôi. 
Thích Ánh Trúc mím môi, vừa lúc đó Thành nhũ mẫu đã chen vào được giữa đám đông, thật cẩn thận cầm tay tiểu thư nhà mình sau đó kéo nàng ra phía sau lưng. 
Nhũ mẫu:” Ngươi làm cái gì vậy”. 
Thời Vũ buông tay Thích Ánh Trúc ra, nàng nhìn trộm hắn thấy đôi mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920217/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.