Thiếu niên bị ấn trên mặt đất ngẩng đầu lên, hắn quỳ rạp trên mặt đất nhìn đôi mắt đẫm lệ mông lung của Thích Ánh Trúc. Hắn dường như không hiểu cảm xúc của nàng, chỉ biết ngây thơ nhìn nàng qua dòng máu đỏ tươi ngây thơ.
Nhưng hắn nghe hiểu lời nàng nói.
Những chuyện phát sinh tiếp theo làm người xung quanh suốt đời khó quên.
Khi côn bổng từ sau đánh tới, thiếu niên bị đánh ngã hơi thở chỉ còn thoi thóp kia nghiêng người. Hắn liên tục đánh mấy chiêu, côn bổng đã bị hắn đỡ được. Nhóm hộ vệ đánh đến hưng phấn, cánh tay tê rần thiếu chút nữa làm rớt vũ khí.
Thời Vũ liếc bọn họ.
Hắn hướng người về phía côn bổng đứng lên. Mọi người không biết hắn làm thế nào, chỉ thấy một tên hộ vệ đã bị hắn đoạt mất côn bổng, cả người cũng bị đánh bay ra ngoài. Trong nháy mắt, Thời Vũ đã đứng ở sau đám người.
Mọi người ngẩng đầu nhìn, lo sợ không yên.
Trên trán thiếu niên đẫm máu, con ngươi đen tĩnh mịch không cảm xúc. Nhưng hắn từng bước một đi về phía bọn họ. Hầu phu nhân cùng Đường Trác đứng ngoài nín thở.
Hầu phu nhân run giọng vịn tay thị nữ: “Lớn mật! Ngươi muốn làm gì? Ngươi chỉ là một hạ nhân còn muốn làm phản sao?”
Đường Trác nhìn chằm chằm vị Tu La sống tắm máu mà đánh kia không nói nên lời, đáy lòng trầm xuống. Gió lạnh thổi qua hắn mới tỉnh táo lại phát hiện mình thật lỗ m ãng.
Hắn đang làm gì vậy?
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920159/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.