Đến ngày tân hôn, Thích Ánh Trúc cũng không điên mà thuê người tham dự như lời Thời Vũ.
Thời Vũ nói: “Nàng đừng có mà hối hận.”
Nhà gỗ treo đầy lụa đỏ, cửa sổ đều dán chữ hỷ. Khắp nơi toàn là sắc đỏ vui mừng, đến bụi cây trong mắt Thích Ánh Trúc cũng lây nhiễm vài phần rực rỡ. Thích Ánh Trúc đã dậy từ sớm, đang quay lưng về phía Thời Vũ trang điểm.
Thích Thi Anh ở bên ngoài giết gà. Từng tiếng kêu quang quác thê lương truyền đến khiến bầu không khí có vẻ kinh dị. Giữa những âm thanh đó, Thời Vũ nghe tháy giọng nói ôn hòa của Thích Ánh Trúc: “Ta sẽ không bao giờ hối hận. Có thể gả cho chàng, kiếp này của ta coi như không còn gì hối tiếc.”
Thời Vũ ngơ ngác: “…”
Thích Ánh Trúc nói xong mới phát hiện mình không khống chế được cảm xúc. Nàng thẹn thùng cúi đầu, trong lòng hy vọng Thời Vũ không hiểu lời nàng nói. Nàng quay đầu định quan sát nét mặt Thời Vũ, lại thấy hắn đang chăm chú nhìn mình.
Mặt nàng nhất thời nóng rực … hắn hiểu.
Nói trắng ra thì … Thời Vũ cũng đâu ngốc đến thế!
Thời Vũ cười lộ răng nanh với nàng: “Bây giờ Ương Ương nói chuyện thật dễ nghe, miệng cứ như rót mật vậy.”
Thích Ánh Trúc rối rắm một lúc lâu, không biết phải nói gì, chỉ cúi đầu tiếp tục búi tóc. Nàng cảm giác có ánh mắt ở phía sau lưng nhìn chằm chằm, sắp xuyên nàng thành một cái lỗ rồi.
Trái tim Thích Ánh Trúc đập thình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2920134/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.