Thời gian trôi nhanh như ánh sáng sao băng bay ngang bầu trời đêm.
Thời Vũ không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn sao băng, Thích Ánh Trúc theo ánh mắt của hắn nhìn lên ngắm ngôi sao băng. Sau đó, nàng cảm thấy ánh mắt lén lút của hắn đang ngắm nhìn nàng, nàng quay lại đối diện với ánh mắt của hắn. Ánh mắt của hắn giả vờ dời đi nơi khác nhưng đôi mắt hắn chỉ di chuyển một chút và rồi lại quay về hình bóng của nàng, nhìn nàng đến độ không thèm chớp mắt.
Nàng phát hiện ra hắn có chút bất lực, trong lòng nàng nảy sinh một cảm giác rất kỳ quái. Vừa vui mừng, vừa kinh ngạc, vừa bối rối, nàng dường như muốn tiến lên vài bước nhưng nàng lại sợ hãi trước sự thay đổi của năm tháng và sự vô thường của tâm tư con người. Nàng chỉ có thể luyến tiếc ngắm nhìn hắn, nàng lại tìm về được cái cảm giác tim nàng loạn nhịp trước hắn giống như lúc nàng còn niên thiếu.
Nếu nàng biết, quãng thời gian ở chung ngắn ngủi đến vậy, có lẽ ngay từ ánh nhìn đầu tiên nàng và hắn nên ở bên nhau’.
Trải qua nhiều đau khổ cùng với sự mong chờ, nàng đứng ở trên hố nhìn hắn. Nàng thẹn thùng nói:” Chàng đi rồi, thân thể ta đã tốt hơn rất nhiều… Ta vẫn chưa thành thân”.
Thời Vũ nghe nàng nói, hắn bắt đầu bối rối.
Hắn ngây người ôm một đống đồ trong ngực, thuận miệng nói:” … Ta vẫn còn sống”.
–Ta vẫn còn sống, chúng ta vẫn còn có thể có hi vọng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan/2918896/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.