Ngô Lâm Ngữ cầm một tờ giấy trên tay. Đã một thời gian nàng chưa gặp lại Dung Nhân. Có lẽ chìm đắm trong nỗi đau mất cha, diện mạo của nàng khác hẳn thường ngày. Khuôn mặt mộc, nước da tái nhợt, quầng thâm dưới mắt khá rõ. Mái tóc đen bóng mượt thường ngày giờ chỉ được buộc gọn gàng, không hề tô điểm, quần áo cũng không còn được chỉnh tề nữa. Rõ ràng là nàng đang trong tình trạng không tốt.
Đột nhiên chạm mặt, Dung Nhân hoàn toàn không có chút chuẩn bị nào. Suy cho cùng, theo lời Ôn Như Ngọc nói, Ngô Lâm Ngữ hẳn vẫn đang làm việc không ngừng nghỉ ở công ty, không thể nào làm việc khác được. Việc nàng đột ngột xuất hiện ở đây, thậm chí không một lời chào hỏi, không khỏi làm nàng bất ngờ.
— Có lẽ nàng ta đã báo cho Ôn Như Ngọc, nhưng Dung Nhân lại không biết. Dù sao thì, Ôn Như Ngọc cũng không nhắc đến chuyện này, nên nàng không biết.
Xét đến xích mích từ những lần gặp trước, Dung Nhân không biết nên đối xử với nàng ấy như thế nào. Nên lạnh lùng hay rộng lượng? Ôn Như Ngọc vừa trải qua một biến động lớn như vậy, lạnh lùng giống như quá vô tình, không cần thiết. Nhưng việc giả vờ như không có chuyện gì xảy ra cũng có vẻ kỳ quái, này trông thật giả tạo và thậm chí còn buồn nôn hơn.
Dung Nhân không làm gì cả, chỉ đứng đó, do dự một lúc, chờ đối phương lên tiếng trước.
Ngô Lâm Ngữ thực sự đến để đưa thứ gì đó. Lần này không phải là một cái cớ, tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan-den-muon-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/5034426/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.