*Lạch cạch*
— Chìa khóa xe rơi xuống, nặng nề rơi xuống thảm trải sàn dưới ghế. Nghe thấy ba chữ đó, Dung Nhân cứng đờ, đồng tử co lại, sắc mặt lập tức biến đổi. Vừa nãy nàng còn lơ đãng, giờ thì chết trân, bất động, như một cỗ máy bị trục trặc, nhìn chằm chằm vào Ôn Như Ngọc.
Chìa khóa rơi xuống chân nàng, nhưng thay vì nhặt lên ngay, nàng lại do dự, hoàn toàn sững sờ.
Ôn Như Ngọc bình tĩnh kể lại chuyện hôm kỷ niệm ngày thành lập trường, vẫn không muốn nhắc lại lời Ngô Lâm Ngữ nói. Vốn dĩ thấy Dung Nhân lơ đãng, cô cũng không định hỏi, nhưng nghĩ đến việc Dung Nhân phải lái xe ra ngoài, lại còn nhiều chuyện lặt vặt cần giải quyết sau khi gặp luật sư, cô không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng vốn đã không tốt của nàng. Nhưng lúc sắp tách ra, không hiểu sao cô lại buột miệng nói ra:
"Có phải chuyện này có liên quan đến cô ấy không?" Môi Ôn Như Ngọc hơi hé mở, cuối cùng cũng đi thẳng vào vấn đề. Là người ngoài cuộc, cô vẫn giữ được lý trí tuyệt đối. "Tôi đã xem ảnh của hai người hôm kỷ niệm ngày thành lập trường, nhưng tôi chưa từng hỏi chuyện gì đã xảy ra giữa hai người. Nếu em không muốn nói thì tôi cũng không hỏi. Chuyện đã qua thì cũng đã qua rồi, nhưng người phụ nữ này mới ngoài hai mươi tuổi, đã quyên góp cho trường hàng chục triệu. Nếu cô ấy có liên quan, dù trực tiếp hay gián tiếp thì tranh chấp này sẽ không dễ giải quyết. Còn có —"
Ôn Như Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan-den-muon-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/5034402/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.