Nghe vậy, sắc mặt Ngô Lâm Ngữ trong nháy mắt liền trắng bệch, lúng túng, kinh ngạc, còn có một chút khó chịu mà cô hầu như không nhận ra.
Ngô Lâm Ngữ luôn là một người trọng thể diện, giao du với những người có học thức và giáo dưỡng. Hành động và lời nói của Dung Nhân như một cái tát trời giáng, giáng thẳng vào lòng tự trọng mong manh của cô, ngay lập tức phá vỡ mặt ngoài bình tĩnh của cô.
"Cô... cô nói linh tinh cái gì vậy?!" Mặt cô đỏ bừng, bất ngờ trước lời nói của Dung Nhân. Môi cô run rẩy, cứ tưởng mình có thể áp chế được đối phương ít nhất là khiến nàng biết khó mà lui. Nhưng Dung Nhân lại thốt ra hai chữ "lên giường" còn dễ như uống nước, một luồng nhiệt chạy qua đầu cô, khiến cô choáng váng.
Dung Nhân vẫn giữ được trầm tĩnh ung dung. "Tuy hiện tại tôi không đặc biệt hứng thú với Ôn Như Ngọc, nhưng hình như tôi cũng không ghét cô ta, cô ta là một ứng cử viên sáng giá về mọi mặt. Nếu cô thật sự nghĩ như vậy thì tôi cũng không ngại. Thử tiếp xúc cũng được, dù sao bọn tôi đều còn độc thân, có thể từ từ vun đắp mối quan hệ."
Một câu nói nhẹ như mây gió, vậy mà rơi vào xuống nặng như một quả bom.
Ngô Lâm Ngữ vẫn còn choáng váng vì câu nói trước, đầu óc trống rỗng. Sự tấn công bất ngờ khiến cô mất hết cả bình tĩnh, cô không hề chuẩn bị cho tình huống này. Nó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của cô, nâng tảng đá đập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan-den-muon-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/5034373/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.