Ăn tết ra ngoài đánh bài cũng gặp, duyên phận này thật quá đúng chỗ rồi, một lần gặp ba người cùng một lúc.
Khoảnh khắc chạm mặt nhau, biểu cảm đều khác nhau, nhưng thoáng chốc đã kìm nén kinh ngạc, trở lại dáng vẻ bình thường, mặt ngoài đều tự nhiên bình tĩnh.
Chào hỏi Tề Tụng xong, chị Nhu lập tức dừng chơi bài, đứng dậy mỉm cười chào hỏi bốn người còn lại, nhiệt tình gọi từng người: "Ôn tổng, Ngô lão sư, hai người đúng là khách quý, thật vất vả mới hẹn được. Tiểu Trần, Vạn Vạn, hai người đừng đứng ở cửa nữa, bất động ở đó làm gì? Ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi. Bọn chị vừa gọi đồ ăn xong, bốn người xem muốn ăn cái gì. Đồ ăn ở đây rất ngon, chúng ta qua bên này đánh bài ăn chút đồ ăn lót bụng, chờ lát nữa đánh bài xong chị lại mời, nhất định phải cho chị làm chủ, mọi người đều ở đây rồi, đừng ngại. Chúng ta đều là bạn bè, đều đã gặp qua rồi, hôm nay tuỳ tiện chơi đi, cứ thoải mái, đừng câu nệ."
Chị Nhu nói, Nhậm Giang Mẫn và mọi người cũng đứng dậy, trò chuyện rôm rả rồi mời mọi người vào phòng.
Dung Nhân dời ánh mắt đi, nghiêng người như không có chuyện gì xảy ra, nàng là một trong số ít người không đứng dậy.
Người dẫn đầu là Ôn Như Ngọc bị chị Nhu kéo đi, sau đó, Ôn Như Ngọc rút tay ra, ánh mắt nhìn đi chỗ khác, vô cùng trấn định. Ngô Lâm Ngữ đi theo cô, đi đến đâu cũng theo đến đó, thậm chí còn đi đến cả bàn chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-xuan-den-muon-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/5034362/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.