Editor: Munashii
Beta: Dâu Tây
___________
Mười giờ sáng mai, chúng ta gặp nhau ở quán cà phê cũ nói chuyện nhé!
Diêu Tư Dịch ngẩn ngơ nhìn chằm chằm tin nhắn trên điện thoại, hình nền cuộc trò chuyện vẫn là bức ảnh chụp chung của hai người ở hồ muối Chanka trong chuyến đi du lịch Thanh Hải cùng nhau. Ở nơi bầu trời và mặt hồ như được nối liền với nhau, được gọi là “tấm gương khổng lồ”, dưới bức màn trong xanh của thiên nhiên, Hề Mạn mặc váy đỏ híp mắt nhìn về phía anh rồi nở nụ cười.
Đã rất lâu rồi, Diêu Tư Dịch chưa được nhìn thấy nụ cười như thế từ trên gương mặt của cô.
Mà tin nhắn phía trên trong cuộc trò chuyện, là tin nhắn lúc bốn giờ sáng của một tháng trước.
Diêu Tư Dịch vĩnh viễn không thể quên được buổi sáng hôm ấy, khi anh thức dậy, vừa mở đôi mắt sưng đỏ do say rượu ra thì chỗ nằm bên cạnh đã không còn hơi ấm của Hề Mạn.
Anh nhanh chóng nhận ra có nhiều thứ trong tầm nhìn của mình đã biến mất: son môi của cô không còn ở trên tủ đầu giường, một nửa tủ quần áo cũng trống không, con mèo nhỏ “sữa bò” bị đói nhảy lên giường, liên tục gọi anh.
Anh buông tay, mặc cho cơ thể tự đổ xuống giường.
— Cuối cùng ngày này cũng tới.
Ngày hôm đó, phải rất lâu sau anh mới dám mở điện thoại lên, anh cứ tưởng rằng Hề Mạn sẽ như trước đây, gửi cho anh một tin nhắn thật dài để lên án những lỗi lầm của anh, nhưng thực tế lại không phải vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tuyet/242643/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.