“Không cần nữa thì trả về nơi sản xuất, làm mất một cộng lông là lên bàn t.h.ờ!”
Sau câu nói đó của cô thì cả hai liền rơi vào trầm mặc. Mãi đến nữa đêm sau khi Lan Nhi đã về nhà và chỉnh lý lại bản thân mới nhắn tin hỏi han anh:
“Chồng yêu ơi, em về rồi đây.”
“Về rồi đấy à, thế thì ngủ đi, say rồi.”
“Anh về chưa? Đi câu thì đừng có uống nhiều, nguy hiểm.”
“Chưa, chắc đêm nay không về, còn cả kết bia.”
“Không tỉnh táo còn ngồi trên thuyền uống bia, lỡ có chuyện gì rồi sao?!”
Lan Nhi lo lắng không thôi. Trạch Kha đã uống bia trên sông vào nữa đêm còn uống nhiều khiến ruột gang cô cồn cào, khó chịu.
“Rớt xuống là có cuộc sống mới phải không?”
Cô nghe được câu đó của bạn trai thì liền tá hỏa, hoảng sợ mà mắng anh:
“Đừng có đ.i.ê.n, không được uống nữa, về sớm ngay. Rớt xuống là không còn gì cả, kể cả em!”
“Uống hết cả kết rồi về sau, không sao đâu. Trước đó anh có nói gì thì xin lỗi nha.”
“Sao mà xin lỗi? Có nói gì cũng là hai tiếng trước rồi, hăm doạ các thứ, sợ.”
“Anh quản nhiều quá, xin lỗi. Không thế nữa đâu!”
“Quản không sai nhưng mà anh muốn đánh em luôn cơ…”
“Ừm, anh hiểu rồi, không hăm doạ các thứ nữa.”
“Cũng không quản nữa đúng không?”
“Quản có nghe không?”
“Có.”
“Lời nói vô dụng thì quản làm gì?”
“Vô dụng chỗ nào?”
Lan Nhi không hiểu, rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tung-ngay-yeu-anh/3589125/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.