4h30 sáng…
Lan Nhi đang ngủ say thì đột nhiên bị sự nóng dưới lưng khiến cô phải tỉnh giấc để kiểm tra.
Cô đưa tay mò mẫn dưới nệm thì phát hiện hoá ra là điện thoại của mình đang cần được nạp điện, nó đã bị tiêu hao suốt mấy tiếng đồng hồ vì phát nhạc cho cô nghe rồi.
Cắm dây sạc điện thoại xong thì cô đều theo thói quen là sẽ mở lên kiểm tra qua một lượt, xem suốt tối qua mình đi ngủ có ai tìm mình không.
Không ngoài dự đoán của cô, quả thật có người gửi tin nhắn. Và không ai khác mà chính là Trạch Kha, người cô hằng mong đợi.
“Haiz!”
“Anh không ổn.”
“Anh xin lỗi!”
Chỉ đơn giản là ba tin nhắn ngắn gọn cùng một chiếc nhãn dán cô độc, đã thành công đâm xuyên lớp phòng hộ mạnh mẽ mà cô nguỵ tạo bao lâu nay.
“Anh không ổn”
“Anh xin lỗi”
“Anh không ổn”
“Anh xin lỗi”
“Anh không ổn”
“Anh xin lỗi”
Hai lời này liên tục lặp đi lặp lại trong đầu Lan Nhi. Cô sụp đổ rồi, cảm xúc của cô chính thức sụp đổ rồi.
Lan Nhi nằm trên nệm, cầm điện thoại, mắt đối mắt với màn hình mà lệ hai bên khoé mi cũng chầm chậm lăn xuống hai bên mặt.
Nó nóng… nóng lắm… đã thế lại còn đắng nữa…
Mặc dù nó không hề chảy xuống miệng nhưng súc giác lại cảm nhận được vị đắng của nó lúc này.
Cô quẹt đi nước mắt để phản hồi tin nhắn của anh. Cô không thể khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tung-ngay-yeu-anh/3459456/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.