[Hông!]
Câu trả lời của Trạch Kha thành công khiến Lan Nhi điềm đạm trở nên cáu giận.
[Không hiểu chỗ nào? Lời bài hát rõ như ban ngày.]
[Chồng biết gì đâu mô? Một không giữ được thì gấp đôi lên.]
[Gấp đôi đâu? Lời bài hát đâu nói thế? Nhớ lần trước ngón tay chụm lại cũng không bằng thì sao bàn tay bằng.]
[Vậy không giữ được rồi.]
Không giữ được?
Ý anh tức là cô không thể giữ được anh ở lại bên cạnh mình sao? Trái tim Lan Nhi bỗng chốc bị lỡ đi một nhịp.
[Không giữ được thì chồng giữ.]
[…]
[Nhét vào tủ, cất đi!]
“Thình thịch!“
“Thình thịch!”
Nhịp đập trái tim khiến cô nghe rõ mồn một bên tai.
Không giữ được thì chồng giữ, nhét vào tủ, cất đi!
Lời ấy khiến Lan Nhi phút chốc đình trệ hoạt động não bộ. Cô không ngờ rằng anh lại yêu mình và tự giác đến như vậy khiến cô gái nhỏ rất vui.
[Yêu quá ò! Nào rảnh đu trend hông?]
[Trend gì?]
[Call rồi share màn hình xem phim. Người ta ở gần thì đi xem, mình ở xa thì xem online.]
[Đu trend có em bé hông? Hehe!]
Tự nhiên đang vui cái anh làm cô tắt nắng ngang. Nhưng mà không sao, Lan Nhi vẫn trị được, cô cười đểu:
[Thách chồng đú được khi chỉ có một mình đấy!]
[Vợ chồng mình tạo chứ.]
[Năm tháng nữa mới vào, lúc đó quên mất. Haha!]
[Không quên đâu! Cap làm mang hình nền luôn. Hehe!]
[Ơ kìa, chồng là trẻ con mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tung-ngay-yeu-anh/3393393/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.