“Ôi trời đất ơi!”
“Chuyện gì thế này?”
“Mình chỉ ngủ quên thôi mà sao cô ấy…”
Trạch Kha sáng dậy thấy mớ thông báo về cuộc gọi lẫn tin nhắn của cô thì không biết nên nói gì.
Anh cũng trả lời cho cô biết, gửi nhãn dán mèo khóc với không biết nên làm gì.
“Khổ!”
Anh truy cập zalo trả lời Lan Nhi:
[Chồng ngủ quên òi.]
“Ting”
“Ting”
Lan Nhi thấy thông báo tin nhắn liền biết là của anh nên đã nhanh chóng trả lời.
Cô gửi anh một tấm ảnh bản thân đang khóc.
[Hôm sau ngủ luôn đi!]
[Lạnh không?]
[Lạnh chứ sao không.]
[Thương vợ.]
[Coi mess đi!]
[Hai hôm này bỏ chồng à?]
[Chuẩn rồi! Vì anh xứng đáng.]
[Mess bị lỗi òi.]
[Mặt cười:)).]
Sở dĩ cô trả lời tin nhắn của anh nhanh như vậy là vì hiện tại cô đang rãnh rỗi và cầm điện thoại.
Hôm nay cô đi cắm trại nên đã dậy khá sớm để chuẩn bị. Và hiện tại cô đã có mặt trên trường để tham gia kỉ niệm thời học sinh đáng nhớ này.
Lão công đã gửi cho bạn một nhãn dán không biết nên làm gì.
[Chồng, cho vợ mượn 20k đăng kí mạng được không?]
[Chửi người ta rồi giờ mượn. Ủa alo?]
Chửi? Cô chửi anh gì nhỉ? Lan Nhi đang load lại đêm qua mình đã làm gì…
À há, cô nhớ ra rồi! Tối qua cô trong lúc tức giận đã chụp ảnh buồn rồi đăng lên nhật ký zalo với dòng cap “chồng tồi”, đã thế còn gắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tung-ngay-yeu-anh/3393386/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.